Số ra ngày 01/01/2019: Sinh Hoạt & Đổi Mới |
thơ | |
50 Bài Thơ Được Ưa Chuộng -I | |
Đây là Những Bài Thơ rất được Ưa Chuộng của Dương Huệ Anh, đã được Giáo sư Thi, Nhạc, Họa sĩ Lê Cao Phan chuyển qua Anh và Pháp ngữ; phần I gồm 15 bài. Xin đon coi những bài kế tiếp sẽ được đăng tải sau...Cảm ơn quí vị/bạn. BCT 28/12/2012. Phần I - THƠ, THƠ 50 Bài Tuyển Dịch Song Ngữ của Giáo sư Lê Cao Phan MỤC LỤC TABLE OF CONTENTS TABLE DES MATIERES 1- Dấu xưa Image of Yore Image d’antan 2--Hương Quê Homeland perfume Parfum du lieu natal 3- Mây tường thủy Brillant Haido Brillante chevelure 4-Thái Bình Dương Pacific Ocean Océan Pacifique 5-Giao Duyên Love encounter Rencontre amoureuse 6-Đôi bờ cách biệt On opposite river-banks Sur deux rives opposées 7-Bờ Giác trở về Back to the shore of Wisdom Retour au rivage d‘ assagissement 8-Em: cánh hoa sen You are a lotus flower Tu es une fleur de lotus 9-Hư Ảo Mirage Mirage 10-Yên hà tự tại Backwoods retirement Paisible retraite 11-Ta yêu ..ta thương I love ..I deplore J’aime, je déplore 12-Mỹ Huyền Pretty black Belle Romantique noire 13-Theo sau I keep following you Je tiens à suivre tes pas 14-Biển và mơ Sea and Dream Mer et Rêveries 15-Hoa tàn buổi sớm Withering bloom in early morn Fleur flétrie en pleine matinée 16-Lan rừng Wild orchid Orchidée des bois 17-Phượng nở cònđây kẻ đón đưa O flamboyants here‘s again the one who came along Ô flamboyant ! le seul je suis à reparaitre 18-Trong trắng còn đâu tuổi học trò No more candid school age Plus de candide âge scholaire 19-Yên hoa, yên hà Pleasure and retirement Plaisir et retraite 20-Mùa xuân nhớ hoa đào Think about peach flowers in spring Au printemps, pensées sur les fleurs de pêche 21-Chia ngọt sẻ bùi Sharing everything On se partage tout 22-Thiền Zen Zen 23-Hiểu Phật rôi thương Love does come from understanding Buddha Comprendre Bouddha et aimer 24-Chuyến xe vào Đạo A ride into Religion Pèlerinage vers la Religion 25-Bàn tay The hands Les mains 26-Đạo ở đâu ? Where ‘s Religion? Où est la Religion? 27-Thơ gửi theo mây Poetry sent through clouds Poésie envoyée à travers les nues 28-Vô nghĩa cuộc đời Life‘ s a nonsense La vie est un non-sens 29-Ai người hiểu ta ? Misunderstood Qui me comprend? 30-Thù hận hay không? With or with no hatred En haine ou non 31-Thương Chúa I do love Christ J’aime bien le Christ 32-Đời có thật không? Is there very life ? Est-ce là la vraie vie ? 33-Chuỗi hạt mưa Chaplet of raindrops Chapelet de gouttes de pluie 34-Ngàn câu chưa nói một lời Thousands of speechless verses Mille vers pour ne rien dire 35-Em tôi My “ Little sister” Ma “petite soeur” 36-Ngủ mơ A dreamy sleep Un sommeil de rêve 37-Dù vô thường vẫn đang tồn tại I’m still existing though in inconstancy J’existe toujours même dans l’ inconstancy 38-Triệu người họa có một người Scarcely one out of a million people De fortune, une personne sur un million 39-Ta chỉ yêu ta I only love ..myself J’ aime seulement mon propre moi 40-Xa rồi ngày tháng tìm thơ Bygones are the days when I sought poetry Bien passé le temps de la recherche des Muses 41-Bàn tay ấy vẫn tảo tần Those hands keep toiling Ces mains sont restés laborieux 42-Tháng Chín September Septembre 43-Vẫn người đi trước là em I’ am always after you C’est toujours toi qui me précède 44-Bốn chín năm tình nghĩa Forty-nine years of faithful household Quarante-neuf ans de bon ménage 45- Cũng một người như mọi người A man like the others Un homme comme les autres 46- Đời có gì mới lạ đâu ! Nothing new and particular in life Rien de neuf et de spécial dans la vie 47-Đi tìm người In search of someone A la recherche de quelqu’un 48-Dòng sông The river La rivière 49-Biển Đông The East Sea La Mer d’Orient 50-Huế ở trong tay Huê in my hands Huê en mes mains ABOUT DUONGHUE ANH’ S POETRY Le cao Phan When in Canada I gratefully received two series of poems with the considerate dedication of their author himself, poet Duong Hue Anh. Later I also had the opportunity of meeting him in the U.S.A by 1995 to get through more of his work the understanding of which gave way to a better comprehension regarding a man of letters actually published in Vietnam in early1955. Therefore, on Duong Hue Anh’s proposal I made a choice of his poems as to produce a bilingual version in English and French riming lines for a tentative edition. While translating some fifty poems I realized that poetry was tightly linked to this multifarious artist whose muchly true heart and soul must have fashioned his pen already rich in living experiences in many a field. I deem it a surplus to make illustrating extracts from Duong’s verse, this having already been done by our heartful fellow countrymen as impartial critics on the closing leaves of his 475-page collection, an issue of 1997. I‘d side with their views by stating that the artist does always extoll love in general and gratify it in particular in its meaning of amorous passion. On and in this tendency he’d nurse his inspiration and especially romanticize it for the only sake of poetry -The same has been felt in some uncertainty, even some doubt about the benevolent of influence of deities such as God and Jesus, and Buddha as wellàwhile to my knowledge he’s himself a devoted Zen Buddhism follower. His chief concern must be the human heart, the very cradle of humanism. By his mental camera he catches everything from the most exploitable angle in each kaleidoscope-like walk of daily life to put it into his verse . He’d sometimes plain spoken, and perhaps this could spellbind the reader then well driven at his own romantic atmosphere, say, the inner part of his ever young poetical entity . This simplicity with a little mixture of Zen has given his series of poems the feature of a would-be gallery of various artistic sketches and drawings and paintings. Above all, I am not astonished to fell through Duong Hue Anh’s poetry the red line of patriot’s thoughts and emotions, his anxiety, so to speak, about Vietnam our dearest motherland while he’s reluctantly living abroad. My I congratulate poet Duong Hue Anh for his multilateral talent -teaching, administration, writing, musical composition and oriental medicine as well. I wish him a lifelong youthfulness for the sake of his literary and artistic creation which I guess will know how to keep off what would be called satiety à.. Its was a great pleasure for me to collaborating with the poet by translating some of his numerous thousand pieces of verse . Though my utmost has been done, I am sure to have fallen short in rendering the original thoughts and feelings through lines and words due to the barrier of tongues nearly considered irreducible . May, 2000 Professor Le Cao Phan DẤU XƯA Tặng Bùi T. Thái Thuyền ai xuôi ngả Thái Bình Bao giờ trở lại cho tình nở hoa ! Không bao giờ nữa, Đường xa Không bao giờ nữa, Người ta quên rồi ! Lớp chiều hai ngả chia đôi Trường thi tấp nập, Mình tôi ngỡ ngàng! Lần đầu tiên, Thấy bẽ bàng Lần đầu tiên .. Nhặt lá vàng ..đề thơ ! Gặp nhau, Từ thủa dại khờ Xa nhau, từ thủa lá mơ ..xanh mềm! Đời tôi, Bẩy nổi, ba chìm Về chiều, gối mộng đi tìm..dấu xưa! 3940 IMAGE OF YORE To Bùi T. Thái Downstreams heading Thái-Bình, you did sail There was no hope of returning for love to bloom So faraway forever a silent farewell And forever falling in oblivion was my doom! We parted after that afternoon exam The joyful school found me but in estrangement To loneliness my heart first felt condamned And on yellow leaves first rhymed out its sentiments We met so soon in our early age To go each one’s way in the building of dreams Through ups and downs holding your dear image My aging heart is seeking you in dreamy beams. HƯƠNG QUÊ Tặng Cử, Phả Lại Gặp nhau, Hè bốn mươi ba Cuối thời ngoại thuộc, Quê nhà lửa binh Bỏ nơi đô hội phồn vinh Xa đèn sách, Bước viễn trình ..càng xa .. Thương tình mẹ, Nể lời cha Lo gây sự nghiệp, Bôn ba xư người .. Giã từ sông Nhị, nước xuôi, Đến đây, hai ngả ngậm ngùi sông Thương! Giặc ngoài dầy xéo quê hương, Dân nghèo một nắng, hai sương, vẫn nghèo! Gặp em trong nắng hoa chiều, Mồ hôi thấm áo, gió đèo thoáng khô! Hoa đồng, cỏ nội đơn sơ, Gặp nhau ..một buổi .. Đã mơ ..pháo hồng! Sông Thương, nước chẩy mấy dòng, Lục Đầu ..đôi ngả .. Cho lòng xót xa .. Bỗng đâu ..gió thoảng, mây qua Chia sông, cách núi ..tình ta ..ngậm ngùi .. Thoáng đi ..sắp trọn đường đời, Hương quê ..gợi nhớ .. Một trời Quê Hương!! 4344 HOMELAND PERFUME To Cu: PhaLai We met in the summer of nineteen forty-three Then our land was in war, once free People evacuated the cities much prospereous, crowded No more studies- At random everywhere we fled For my dear parents’ sake I left to live By myself here and there, my future to achieve We quitted the Nhi’s streams for the Thuong’s, much gloomy Where we took each one’s way, parting so sadly ! Invaded once more, our country in dismay Though working hard, in poverty did stay . What a nice afternoon when I met you ! The hill wind then dried your tunic sweated through Since that meeting-the country grass and flower- We both sweetly dreamt of living in pair later But on that Thuong river we were separated And apart the two duckweeds sadly floated ! Like wind and cloud we then was our doom Sreened by mounts and streams, we love in gloom Now that I am the last life stage to end The countryside scent makes me miss our native land. MÂY TƯỜNG THỦY Gởi Chính Tâm, Chiến khu Hà Nam Bình Quê nhà độc lập, bốn mươi lăm Khói lửa lan tràn, đêm cuối năm Bốn sáu, - Ra đi theo tiếng gọi Núi sông, diệt giặc, hả hờn căm .. Từ đấy, bôn ba khắp xóm làng, Phố phường bỏ trống, ruộng vườn hoang.. Rừng thiêng, nước độc ..nơi thường trú, Núi thẳm, đèo cao : mộng chiến trường! Cây lớn làm nhà, cây nhỏ đun, Nấu ăn trưa sớm, bữa dùng chung .. Rau trồng, gạo phát, cơm dưa muối, Áo mỏng, chăn đơn, gió lạnh lùng .. Sưởi ấm, chờ mong ánh mặt trời, Như bàn tay ấy ở bên tôi .. Sáu giây nhẩy múa, đàn năm ngón, Gặp chính tâm ..linh sáng tuyệt vời .. Trăng sáng rồi lu ..như mối tình Phù du ..của những kẻ vô danh.. Xa rồi ..mái tóc: mây tường thủy, Mưa gió Trường sơn gợi bóng hình!! Em: người kỳ nữ chốn biên khu, Vóc liễu, trời cao: chí diệt thù .. Chiến sĩ còn vương tình nghệ sĩ, Đường đi mấy ngả, một tâm tư ... 5051 BRILLANT HAIRDO To Chính Tâm, in the resistant area of Hà Nam Bình Nineteen forty-five: the year of independence But towards its end the war spread out Nineteen forty-six: going on in response To the patriotic call, people’s hearts were stout ! Since then people strode over the countryside Leaving vacant cities, forlorn rice-fields and gardens In deep woods drinking bad water on long ride Mounts and passes were the dream of resistance Trees were fallen down for shelter and fire All day long people soberly lived in collectivity On grown greens and shares of rice Against the cold wind, dressed and covered so poorly One expected the sun to get some warmth Like near me your warming hand, oh! player Of your own six-strings guitar of charm Which nursed a sister-soul by each dancing finger The moon was so bright, then turn as dim As the unsteady love of unknown lovers So faraway now is your brilliant hair that seemed To come in the rains and winds, the hills all over You, the once queer girl in backwoods So slender a weeping-willow against the firmament, A fighter and artist as well for the good, On your various pathways, you did keep your hear constant . THÁI BÌNH DƯƠNG Gửi: Lương TL 5960 Bóng hải âu gầy đổ xuống nhanh Biển xa, nước lạnh một màu xanh.. Đêm nay, trăng đẹp, em không tới Bờ Thái Bình Dương mộng với anh! Em giận anh rồi đấy, phải không? Cuối sông, ai nhớ kẻ đầu sông ! Về đâu, hỡi những con tàu nhỏ Đem hộ niềm thương đến gửi lòng .. Em ở đầu sông, anh cuối sông, Tương giang nhớ kẻ lệ mờ trông.. Biết bao giờ nhỉ, con tàu lại Đem hộ niềm thương đến gửi lòng? Đêm lại đêm nào không nhớ thương? Mênh mông trời nước Thái Bình dương.. Em, con thuyền nhỏ mơ neo bến, Biển cả, tình anh, sóng đoạn trường!! Theo đuổi nhau hoài ..chẳng gặp nhau, Nghìn xưa, sóng hận đến nghìn sau .. Đêm nao, có những vì sao lạc, Hai đứa mình xuôi một chuyến tàu !! PACIFIC OCEAN A silhouette of albatros nose dives, so slender Over there on the sea of cold and blue water The moon is nice tonight, but you don’ t come The Pacific Ocean’s shore is dreaming with me, lonesome I’m making you angry, aren’t I ? Downstreams, you forget the one upstreams, but why? Where are they going, those little boats over there ? Will they take love message to the person of my care ? Dearest one, we two are on each end of the waters Of that Tuong-Giang, the witness of my expecting tears When will they be back, those little boats To shuttle the joyful feelings of both ? No night there is without love sickness Tween the skies and waves of this Pacific Ocean For you, a roving little sail being shoreless And me, a sea of love tides badly broken . We always pursue each other with no possible meeting For millenniums will last the frowning waves of regret The night when those roving stars will be falling Together in the love boat we two will navigate GIAO DUYÊN Thuyền trôi, nước chầy theo dòng, Trinh nguyên núi lửa, ôm vòng trong tay .. Bồ đào không nhắp mà say, Chao ơi, môi ấy, môi này .. Còn xa ! Đầu kề, Ngực sát yêu ma Tóc xanh, ủ cánh thiên nga lạc loài .. Đôi tay quấn riết đôi vai, Hoa sim mở lối, Thiên Thai tìm về .. Sóng tình dâng ngập bờ mi, Giao duyên phút ấy, Hồn si muốn cuồng! Đêm sâu, Mắt lệ ru hồn, Trời cao, gối loạn Em còn ngả nghiêng .. Để nhớ PCM 6465 LOVE ENCOUNTER The boat smoothly glided, following the current Her breast- two young volcanoes!- in my arms was kept Though with no alcohol we got drunk, even! Oh dear! Lowevwer our sweet lips weren’t left. Her head and waist against me in warm nestling: Oh! that lost swan so young with her nice black hair ! Arms and shoulders we kept tightly holding: The fairy grotto was open to enjoyment most fair ! Coming up to the eyes, those love tides risen In that union minute made the soul’s fire so warm! In the deep late night, what moving tears!- O Heaven ! Silently dropped down on the confused pillows of charm! ĐÔI BỜ CÁCH BIỆT Gửi : PCM Gặp nhau Thầm hẹn yêu nhau Lối về trăm ngả Tình sâu ngàn trùng .. Tàn rồi, Thôi ánh lửa thiêng Quay về, Ta lại sầu riêng một mình! Dù cho vạn lý đăng trình Làm sao qua nổi Trường Thành.. là em! Tâm tình thầm kín như đêm Linh hồn u ẩn Biết tìm ở đâu !? 6059 ON OPPOSITE RIVER-BANKS When we first met, what a silent promise But love’s hard to fathom on its thousand ways Down ours dimmed soon! Then in very sadness I took my lonely path, hatching a heart in dismay However, despite ten thousand trodden miles, on my part, It was so trying to transcend your picture, that wall Which, like an endless night, kept shutting a heart And in tight secrecy so sound a soul ! BỜ GIÁC TRỞ VỀ Niệm Phật, hồn nhiên-tự những ngày Trong niềm tin tưởng rất thơ ngây : Như Lai Phật Tổ, toàn năng giác Cứu chúng sinh ..mê lạc chốn này .. ..Ô trọc, trần gian: cõi khổ đau, bao nhiêu lưu luyến, bấy nhiêu sầu .. Tham sân.., máu đổ, pha hồ lệ, Ngũ đại dương tràn ngũ đại châu! Tứ đại, thân này sẽ nát tan, Như hoa, như lá ..buổi Đông tàn .. Thủy Hoàng, Bao Tự ..giờ đâu nhỉ ? Vạn Lý thành ..đây tiếng oán than! Thoáng..cuộc đời qua ..như bóng mây, Gặp nhau, đôi phút..đã chia tay .. Xe luân.. chuyển biến vòng sinh diệt, Từng phút ..đau buồn chuyện đổi thay! Nước chẩy, hoa trôi ..chẳng trở về, Thơ hồng, mộng ngọc ..vẫn đam mê .. Hết duyên, chưa hết niềm si hận, Thương mãi, còn thương mối hẹn thề .. Phép Phật cao sâu, quá nhiệm màu, Nhành dương gột rửa hết thương đau .. Liên Hoa Diệu Pháp, mong hằng tụng, Thường Hữu, Chân Không..mãi nguyện cầu .. Bèo bọt, thuyền con lạc bến Mê, Cúi xin Đức Phật đại từ bi .. Cho con Trí Huệ, thêm hùng lực, Bờ Giác, bên kia, sớm trở về .. 83 BACK TO THE SHORE OF WISDOM I’ve been praying Buddha as a habit Since the days of yore, an innocent believer Sakyamuni by His wisdom teachings of high merit Is for us, betrayed mortals, the great savor Life is but a mud of misfortune and sufferance Heavy attachment brings about so much sadness Tears and blood shedded in the five oceans Sink every continent in a sea of distress I’m a human being to be no more Just like those leaves and blooms in late winter There still is the Great-Wall of sore Though dead are Thuy Hoang and Bao Tu, each Empire burner Human life moves past as a wandering cloud As quickly as meeting and separation The same as life and death in a closed round: Picture of the fast change plenty of emotions The bloom in the current is not to be back But in golden dreams and rosy poetry, myself I won’t be tiring No more chance, yet passion and regret have no slack And the serment of love’ ll be long lasting Buddha‘s precepts are so sublime and sound By the willow-water is washed all sufferance I keep reciting the Sutra much profound To reach the knowledge of Existence and Non existence A duck-weed being lost on a Dark shore I pray You, o my Great and Generous Master, To give me all necessary spirit and force for Minding again the Awaken bank of river EM CÁNH HOA SEN Thương tặng :Phan KL Ngày nhỏ, về quê, Mẹ kể rằng: “Trên trời, sáng đẹp nhất là trăng .. Trong đầm, gì đẹp hơn sen nhỉ ? Bông trắng, lá xanh lẫn nhị vàng !” Xa bóng tam quan, ẩn mái chùa Sen hồ bừng nở bóng hình xưa .. Thoáng mùi hương dịu thơm thiền viện, Thức tỉnh tâm hồn kẻ lãng du .. Từ buổi xem hoa, muốn gặp người Sen vàng trong trắng, tuổi đôi mươi .. Xuân sơn, nét vẽ, buồn thu thủy, E ấp hoành oanh, tiếng nói cười !! Từ đó mê hoa, mộng mấy chiều, Trăm ngàn lối đổ đến thương yêu .. Đêm đêm trông đợi, ngày mong nhớ, Giận dỗi, hờn ghen, khổ mọi điều!! Em: cánh hoa sen mọc giữa hồ, Trong lầy, không gợn chút bùn nhơ .. Ba đào sớm nổi, hờn trinh nữ, Kẻ ngược, người xuôi, lỡ chuyến đò .. Hỏa ngục, giam thân mãi chốn này, Ngày vui ngắn, nợ ..trảrồi vay .. Sinh, già, bệnh, tử ..âu lo mãi, Đất động, sao rơI ..sẽ có ngày .. Thoát khổ, đường nào đến Trúc lâm? Nhân Duyên dứt bở, phá mê lầm.. Tham, sân..diệt hết ..trừ ba nghiệp, Lửa sáng Bồ Đề, sáng Huệ tâm! Thôi nhé, quên đi nỗi hận lòng, Trăm hồng, ngàn tím, ..cũng là Không! Ba tòa sen, lạy Mươi phương Phật, Thương kiếp hoa trôi ..lạc giữa dòng .. 83 YOU ARE A LOTUS FLOWER To Phan K.L In early age, once back to my place of birth I’ve heard my mom praise the heavenly disk silvery(1) “ And those white lotus flowers! “-she said in full mirth- “ With golden stamens amidst a pond’s greenery! “ Afar, a three-entry gate, a remote pagoda A lake of blooming lotus, the image of the Master A santal perfumed temple, His solemn altar: All gives the lucidity one can recover But those flowers in sight did make Me think of you, o pure golden lotus blooming Twenty years old ! Your eyes : that sad autumn lake And your voice: a shy oriole’s shirping ! Since then, there were evenings when I thought of you A hundred thousand ways led to love Missing you, nights and days I went through Jealeous feelings, sufferance just from calf-love You, my lotus flower, are amidst the lake In muddy waters so pure you did stay A virgin, you did stand those early waves’ s shake After we missed that shuttle boat and went each one’s way A prisoner I am in this hellish life that bad ! Happy days are short, but debts of life are heavy To be born, then old, and ill then dead And to witness earthquake, falling stars, some day! What free way’ll lead to the Purple Bamboo Forest (2) To rid of any links of mistaken feelings Of those three vices (3) harmful to life with no rest As to get peace of mind thanks to Buddha’s worshipping ? Let’s give away every heart’s anger Those hundred thousand colors are but naught Í’ m praying now before The Great Master For your destiny, dear bloom in the current afloat (1)-The moon (2)-an area of Buddhist Goddess Quan Am (Kwuan-In) (3)-Ambition-Anger, and Passion HƯ ẢO Vọng ngã, mê tâm, đời khổ não, Tham sân, tình lụy: gốc thương đau ! Trở về Nguồn Sáng, mong tìm Đạo, Rũ sạch tâm tư, dứt nghiệp sầu ! Suốt nửa đời say, mê vẻ đẹp: Biển trời ..vườn ruộng..phấn hoa hương.. Mai vàng, mai bạc, phòng xuân khép, Sen trắng, sen hồng,..mãi luyến thương! Thôi, luyến lưu chi những bóng hình .. Thoáng mờ như huyễn ảnh phù sinh.. Nụ cười sẽ tắt trên môi héo, Sóng mắt mờ lu vẻ hữu tình !! Môi thắm khô dần, má đỏ phai, Thời gian tàn phá vóc hình mai .. Sau màn nhung lụa, màu hương phấn, Ô trược, này thân xác rã rời !! Cát bụi ..trở về cát bụi thôi ! Thương ..không hận nước một chiều xuôi .. Về Nam, về Bắc, đường trăm ngả Hư ảo, cùng đau khổ cuộc đời !! 8485 MIRAGE Of one’s self the stupid worshipping And ambition, and passion with no mastering, That all is but the root of moral ruin The generating agent of misfortune For the Great Way, be back to the Source of Enlightening Once lifted, heart and soul won’t be importuned Half of my life, I’ve been the adulator Of flagrant streams, skies, countrysides, what’ s more Of beauties, flowers of humankind Called Apricot, Lotus screened by their blinds Golden, silvery, rosy, of every color One’s heart and soul to spellbind! But why am I fond of those images Of dim life floating like in a mirage As short-lived as so fleet a smile On those lips blooming but for a little while As quick as those eye’glance on the visage So heartful, but passing and fragile? Lips are drying on palid cheeks Against the destroying time all is but so meek Behind the screen of drapes silken and velvety Though enhanced by cosmetics, every beauty Must be waiting for the time to break And into a putrefied corpse to turn her body Having come from the earthly dust One’s to be back down there is the must Do love then, do not hate the streams in their course -Those fixed currents taken from one source To South, North, hundred of fancy paths of land, Are but sufferance, all the same, not diverse .. YÊN HÀ TỰ TẠI Gác kiếm, treo cung muốn học đòi! Công Hầu, Khanh Tướng, mộng buông trôi .. Hát câu: “Qui khứ lai hề ” ấy, Thép bút, mong tô vẽ cuộc đời! Xóm vắng, vườn thanh, mặc tháng ngày, Trời cao, lồng lộng gió mây bay! Ngoài kia, xe rú, ngươi xô đẩy, Lấn cánh, chen vai, thẹn mặt mày ! Thua, được? Buồn chi cuộc đấu tranh, Trò đời vô nghĩa, phải không anh? Hợp tan, hưng phế, bao triều đại, Diễn biến muôn đơi ..truyện sử xanh! Thời thế xoay vần, đau nỗi hận, Mái đầu sớm bạc, bạc càng mau ! Thời gian ..lùi bước về vô tận, Cát bụi mai vùi dưới cỏ khâu! Xuân đến, xuân đi ..đã mấy lần? Yên hà tự tại ..đón chào xuân .. Chân Tâm rộng mở, tình như huyễn, Nghìn cánh sen vàng, -mộng hóa thân !! Xuân89 BACKWOODS RETIREMENT Just like those overtired fighters of yore I say farewell to arms to fight no more Farewell to the honors of titles, of nobleness To sing the song of retirement in quietness And take the pen instead of sword to embellish the world Lonely in the quiet garden, a very abode Under the sky and those clouds and wind in exode I spend my days, far from any strife Any scenery of elbowing for life In those earthly mortals’ low code! It’s no matter of gain or loss, isn’t it? In that struggle for living of no merit So many changes of thrones ! Friends then enemies! The state of things of the endless history Written in the night of time on green bamboo books! Life events keep taking place in rounds By a bad moral sufferance my heart is bound My early greying hairs now turns white Time runs back into the past infinite And, like dust, under the grassy ground Spring has come and left for some years In my retreat I play its welcomer By a fancy feeling of non-existence My heart itself overtly opens Dreaming to turn into a thousand yellow lotus flowers TA YÊU... TA THƯƠNG... Ta yêu-và muốn nói: “Yêu em” em đẹp-vì duyên dáng thục hiền Ta thích...vì đôi môi mọng đỏ hay vì đôi mắt lệ Thuyền Quyên hay yêu vì vóc dáng kiêu sang đôi má hồng mơn mởn-sỗ sàng trong trắng xinh đôi hàng bạch ngọc nồng nàn hơi thở sóng Hương giang Ta mê... vì mái tóc buông lơi hất nhẹ-làm duyên nửa miệng cười... Ta ngó theo... đôi chân nhún nhẩy gót giầy cao đế... lửa lòng sôi... Áo dài tha thướt... vẫn yêu hơn Xanh, đỏ, vàng, nâu, trắng tím... hồn Chao đảo... quần hồng lơi lả nhịp gió đùa hương ủ... gót chân son... Ta yêu em- cũng sẽ thương người ly phụ-ôm thuyền gắng đợi ai Thương nữ lạc loài hoa-vũ động bán mình nuôi mẹ-lũ con côi... Ta thương- thương cả bọn khùng, điên càng xót xa hơn, kẻ tật nguyền Đời khổ, đã đành-nhưng họ khổ hơn bao người khác- chẳng còn duyên... 14-10-94 I LOVE, I DEPLORE I love ” I love you” I‘d say Pretty woman! Since you‘re so candid With your rosy lip- what a sway! - Or as your piping eyes are so timid ! I also love your noble body line Your cheeks rosy and enchanting Your jade-like teeth in rows most fine True, the“Perfume River”(1) is in your warm breathing What appeal in your loose locks of hair Which gently shake by your little half-smile Before me, your jolting steps so fair On high-heeled shoes put my heart ..on fire .. Yet, your traditional tunic’s more lovable With its various colors making me spellbound Your pants moving in rhythm are so amiable, Like your rosy heels wind-flirted all around I love you and I ‘m going to deplore also That waiting wife who against her boat does lean And that girl lost in a dirty grotto Renting her own self for the sake of her kin Those mad fellows, I also deplore, And those handicapped people around me Life‘s sufferance, of course, but their sore Worse than other people‘s must be. (1)- River in Central Vietnam MỸ HUYỀN Xưa nay, ta chẳng thích màu đen Sâu thẳm, u hoài như bóng đêm... không hẹn một ngày mai sáng lạn khác gì màu áo Tử Thần bên ?! Nhưng, lạ! sao ta vẫn cứ mơ lung linh đôi mắt ảo huyền thơ... xõa dài, mái tóc mun lơi lả miệng ngọt ngào... em vẻ hững hờ... Không hẳn màu đen, màu tuyệt vọng -đàn bà nào cũng đẹp- vì duyên- hôm nay- đến chợ- Trời trưa nóng bỗng gặp... người con gái, Mỹ Huyền Khác lạ gì đâu? -cũng nụ cười hồn nhiên -má ửng đỏ bờ môi ướt hồng, bóng nhẫy... như chờ đợi một nụ hôn... thơm ngọt, mấy lời... Thì... cũng mê... như gái dậy thì giấc mơ cung cấm đẹp tường vi da màu, da trắng... chung lời ước Hoàng Tử lòng em muốn, khác gì?! Xưa nay, dù chẳng thích màu đen ta vẫn mê đôi mắt lệ huyền... mái tóc buông dài như sóng gợn Thân mềm, yểu điệu nụ cười duyên... Kỷ niệm gặp Mỹ Huyền, chợ PW, San Jose, 4-94. PRETTY ROMANTIC BLACK Normally I don’t like black A color sadly fathomless as night With no promise of a brighter day‘s coming back And not different from a death gown‘s sight But why do I like to dream Of those twinkling romantic black eyes Of that black hairdo so long as to stream And of those sweet lips however lost in skies .. Yet, black is not always a color of despair Specially in every woman most lovable At noon in the hot market I‘ve met that fair My Huyen, “Pretty Black” as she‘d be called. There‘s nothing particular but a little smile, Candid and rosy lips and cheeks seemingly Waiting on themselves a kiss, meanwhile Some sweet words‘d be uttered lovingly .. I ‘m just fond of her as a flowering girl – In her walled-up sleep, that of a rose, Expecting a troth from a prince of heart Of any skin color, never minding these or those Though I don‘t normally like black I‘m turning fond of those wet dark eyes Of that hair-dress in waves so slack And of that shape so soft in candid smile Meeting My Huyen in PW Supermarket San Jose, 4/ 94 THEO SAU Để tặng nội nhân. Ngày xưa, khi chửa quen nhau em đi... ta bước theo sau gót hồng... thơm mùi cỏ nội, hoa đồng hay hương Phi tử đêm lồng bóng dương... e dè, xin chút tình thương Em cười nửa miệng... đủ tương tư đời Ngày nào, hứa hẹn nhau rồi đi chung... ta vẫn là người theo sau Em cười, nét mặt cau cau “Sao đi chậm thế? bước mau lên, chàng” Vinh quy, quan Trạng về làng “Võng anh đi trước, võng nàng theo sau!” Rồi, từ ngày sống chung nhau mau chân, em bước, -lắc đầu, ta theo người xuôi, kẻ ngược -vẫn yêu nằm riêng, nói lẫy -cố chiều, cũng xong trèo non, lội suối -song song ba mươi năm -vẫn một lòng. Thương nhau.. Thời gian lặng lẽ... qua mau phai mờ mắt biếc -còn đâu má hồng! đôi chân -thon nhỏ -ngại ngùng da ngà, thân ngọc -hãi hùng -vết nhăn đang trưa, sợ gió -trùm khăn theo sau, ta vẫn băn khoăn -trông chừng có lần hụt cẳng -đau lưng ta chưa kịp đỡ, mặt sưng lên rồi sắp đi hết trọn đường đời có khi, ta vẫn là người theo sau... 3/93 I KEEP FOLLOWING YOU -To my wife- The days of yore, when we didn’t know Each other, your rosy heels I did follow Perfumed with wild flowers and grass Your paces were like Qui Phi‘s (1) in the past So flagrant when down tumbled twilight Timidly, I did ask whether you might Give me a bit of love- But you only Had half a smile that however spell-bound me .. Then came the time when steady we went Together in the street, I was also the gent Who follow you to make you laugh Not with pleasure- “You aren’t fast enough? “ But back to the home village, like a mandarin graduated “ My chair will come after you, my laureate”. That way, since the time we lived together You hurried ..and reluctantly I was your follower .. Sometimes, while going each one ‘s way We quarreled, made single bed, but always Peace came, as to go through mounts and streams Hand in hand-for three decades-in love beams .. So silently our times went fast And blue eyes and rosy cheeks went past Your feet once so nicely slender bore As your jade-like feature and further more The wrinkles of your harmful aging years At noon you even had your head covered Against the wind, and I was behind you Always caring for you, badly in thoughts I remember a wrong step you once made Giving you a back pain, and so bad Turn you mood when I couldn’t intervene .. Now that our common life is close to its end May be I‘ll remain your steady follower Pacing behind you, my dearest one, forever (1)-A Chinese royal concubine BIỂN VÀ MƠ Kỷ niệm ngày trở lại S.Fo Biển. Biển. mênh mông nước một màu xanh êm ả, dịu nỗi niềm đau Mười năm xa vắng về thăm lại Thành Phố San Fo đứng dãi dầu... Đồi núi! cửa nhà như bát úp xe lên dốc đứng cảnh cheo leo đường ngoằn ngoèo, chữ chi lên đỉnh nhìn biển... buồn thân phận bọt bèo... Ta muốn theo... ngàn sóng nước xô phương trời xa... gửi mộng sông hồ... Quên đi, những nỗi niềm ân oán hết cả băn khoăn chuyện hữu vô... Ta muốn như ngàn sóng đại dương quét tan tội lỗi của mười phương... đại bi, Quán Thế Âm Bồ Tát cứu nạn, cầu xin Đức Mẹ thương... Ta muốn trôi theo đợt sóng thần nghìn trùng sâu, kiếm Mỹ ngư nhân Thử yêu... xem khác gì Thiên nữ ? cũng xấu xa... khi nhiễm bụi trần... Ta hiểu rồi! trong một sát na bao nhiêu chuyển động, đổi thay... và tùy duyên biến hiện Tâm và Vật Trời Đất, như người, Phật với Ta... Sept 18/25-93 SEA AND DREAM Of only one color, so borderless’s the sea ! That gentle blue does soothe every sufferance After a whole decade I ‘m back to see San Francisco, standing inclemencies’ s experience Hills and dwellings are like bowls upside down Steep roads are trying for transportation Let me to climb on z way up to mounts To fight against the sea my duckweed meditation .. I ‘d like to follow those streams to the unknown In dream of life over lakes and seas To forget good and evil, let bygones be bygones No more anxiety about to be or not to be .- I‘d like to make the big waves of ocean That‘d sweep every sin all around I ‘d pray the Great Goddess of Mercy, so lenient To be the undoer of feelings earthly bound I‘d like to stay afloat in a bore swollen Faraway, in search of a nice siren, to be In love with, and realize how different She‘d be from a dust-infected celestial fairy Ah! I see that in no time at all There ‘re many a move, an occurrence And owing to circumstances, Feeling and Material, Sky and Earth, Buddha and my Self are of no importance HOA TÀN BUỔI SỚM Ngẫu hứng trên đường Fruitdale, SJ, sáng ngày 6-7-93 (City College) Chưa sáu giờ đường phố đã đông xe quanh tìm chỗ mãi buồn không Quán hàng vừa mở vui chào khách em đứng... cô đơn phải đợi chồng ? Em trẻ chừng ba chục tuổi đời son tô loang lổ lạt vành môi áo quần nhàu nát... quên chưa ủi mái tóc không ngôi xổ... rối bời... Đón bạn ? hay là đuổi khách đây yên hoa, ai dẫn tới phương này hoa trong vườn sớm còn phong nhụy để mặc tâm hồn rã cánh bay... Xã hội ? Gia Đình ? có lỗi không ? em ơi, đừng oán khách tiêu phòng Gió gieo bão gặt riêng mình hận gạo chợ, thương người lạc bến sông !! 7.93 WITHERING BLOOM IN EARLY MORN Inspired by a walk in Fruitdale St. SJ 6/7/93 City College Before six a.m, street are crowded all over My car tried hard a place for parking! Shops open to welcome each customer A women’s staying there- For her men waiting ?! She‘s still young enough, may be in her thirties Her make-up shows no care: her lips are pale And her clothes unironed baggy In very disorder remain her clothes And her hairdress‘s left pell-mell Waiting for friends or running after someone? ! In this the way to lust over here? From an early garden bloom the pollen hasn‘t gone But an overtired soul is in the zephyr Is that due to family or society norm? Do not blame anyone coming to your warm room O dear! Who sows winds for you to reap storms? You‘re counting on each day‘s mean, what a doom! |
|