Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |||||
Trích Thơ Dương Huệ Anh | |||||
TA YÊU, TA THƯƠNG Ta yêu- và muốn nói : Yêu em em đẹp- vì duyên dáng thục hiền Ta thích.. vì đôi môi mọng đỏ hay vì đôi mắt lệ Thuyền Quyên hay yêu vì vóc dáng kiêu sang đôi má hồng mơn mởn- sỗ sàng trong trắng xinh đôi hàng bạch ngọc nồng nàn hơi thở sóng Hương giang Ta mê.. vì mái tóc buông lơi hất nhẹ-làm duyên, nửa miệng cười.. Ta ngó theo.. đôi chân nhún nhẩy gót giày cao đế.. lửa lòng sôi.. Áo dài tha thướt.. vẫn yêu hơn Xanh, đỏ, vàng, nâu, trắng, tím..hồn Chao đảo.. quần hồng lơi lả nhịp gió đùa hương ủ.. gót chân son.. Ta yêu em- cũng sẽ thương người ly phụ- ôm thuyền gắng đợi ai Thương nữ lạc loài hoa-vũ động Bán mình nuôi mẹ-lũ con côi! Ta thương- thương cả bọn khùng, điên càng xót xa hơn, kẻ tật nguyền Ðời khổ, đã đành- nhưng họ khổ hơn bao người khác- chẳng còn duyên.. 14/10/94 A SAY Gặp nhau ngày tháng cuối năm ấy, bẩy mươi tư.. Em vừa hai mươi tuổi không giống các tiểu thư Huế, Sàigòn, Hà Nội.. Em đẹp vẻ khoan nhu không nói mau, bước vội đôi mắt sáng Chân Như nụ cười, không tội lỗi hồn trăng đẹp thiên thu Thương em, ta muốn nói hết tình kẻ phàm phu.. Em nghe thôi, không hỏi- như kể chuyện nhàn du.. Em, ở nhà chật chội, không buồn, chẳng ưu tư.. Bố Mẹ nghèo-Khổ nỗi buôn bán, nhặt từng xu.. Ngày em đau- ta tới thăm- em mặt đỏ dừ Mệt, không còn bước nổi.. Ta hỏi, em, ư, ừ Vạch mông ta chích vội! Ta quen mùi hương nhu tóc em-khi tắm gội quen hơi em thở vội thơm mùi hoa Vô Ưu ! Ðang nghe tình mở lối, Bỗng chia tay- Không ngờ! Tháng Tư Ðen, ngày cuối, không một câu tạ từ không một lời nói vội ! Xa nhau mãi ngàn thu? mây buồn bay trắng lối Ôi, tình quá phù du vạn ngàn đêm tiếc nuối.. Kiếp này, hẳn vụng đường tu Kiếp sau, xin hẹn đền bù ..A Say! Ngàn năm, mây trắng còn bay Tháng Tư, nhớ phút chia tay..kinh hoàng ! 4/75 THEO SAU Ðể tặng nội nhân Ngày xưa, khi chửa quen nhau Em đi.. ta bước theo sau gót hồng.. thơm mùi cỏ nội, hoa đồng hay hương Phi tử đêm lồng bóng dương! E dè, xin chút tình thương Em cười nửa miệng.. đủ tương tư đời! Ngày nào, hứa hẹn nhau rồi đi chung.. ta vẫn là người theo sau Em cười, nét mặt cau cau “Sao đi chậm thế? Bước mau lên, chàng!” Vinh quy, quan Trạng về làng “Võng anh đi trước, võng nàng theo sau!” Rồi.. từ ngày sống chung nhau mau chân, em bước,- lắc đầu, ta theo người xuôi, kẻ ngược- vẫn yêu Nằm riêng, nói lẫy- cố chiều, cũng xong! Trèo non, lội suối- song song Ba mươi năm- vẫn một lòng. Thương nhau! Thời gian lặng lẽ qua mau Phai mờ mắt biếc, còn đâu má hồng! đôi chân-thon nhỏ, ngại ngùng da ngà, thân ngọc- hãi hùng, -vết nhăn! Ðang trưa, sợ gió- trùm khăn theo sau ta vẫn băn khoăn- trông chừng.. Có lần hụt cẳng- đau lưng ta chưa kịp đỡ, mặt sưng lên rồi Sắp đi hết trọn đường đời Có khi, ta vẫn là người theo sau! 3/93 ÐỜI CÓ THẬT KHÔNG? Ðời có không? đời có thật không? Bao nhiêu tinh thể nhốt trong lồng không gian thăm thẳm, đâu bờ bến? Bay mãi, bao giờ hết Biển Ðông? Ta phải là ta? có thật không? Xác thân tứ đại, xót xa lòng.. từng giây phút, chuyển vần sinh tử, Cõi tạm, nào đâu dấu khủng long? Em phải là em? có thật không? Tàn phai mưa nắng, tuổi xuân hồng.. Bạc đầu, Ngũ Tử..đêm biên giới, Phản nước, thù riêng trả có xong? Vua phải là vua? có thật không? Ba đêm hỗn chiến, loạn A Phòng.. Cung nhân trốn chạy, quân tan ngũ, Ðế Hậu, vùi chôn, uổng kiếm cung! Ðòi có không? Ðời có thật không? Bao nhiêu ảo ảnh, huyễn mê lòng.. Xuân nào vĩnh cửu mà mê luyến? Suối đá, trăng rừng, cũng cảm thông! NGÀN CÂU, CHƯA NÓI MỘT LỜI Thương Ðời, từ thủa ấu thơ Trèo lên đỉnh núi, ta mơ thiền hành Thoại đầu- nung nấu một mình Ðời đau? Ðời khổ? hay tình.. khổ đau? Từ ngàn xưa đến ngàn sau Lối nào giải thoát? Chậm Mau mấy đường? Phật ở đâu? Ở mười phương? Ở trong Tâm- chứa diệu thường Càn Khôn! Chỉ đường- vạn kiếp- Thế Tôn -Vụng tu-nghiệp ác- Ta còn khổ đau! ............. Thơ làm, dù vạn ngàn câu cũng như chưa nói- trước, sau một lời!! 2/18/93 NGỦ MƠ Ðang ngủ mơ bỗng thấy mùi hương thoang thoảng ướt ..đôi môi khô cằn Mở mắt ra- định cằn nhằn miệng ai chụp kín tê dần tâm tư rồi.. không nhớ thực hay hư sóng lòng nổi dậy ngất ngư với tình! nghe da thịt nóng trăm nghìn độ centigrade máu hình như sôi! Uống từng chút nước, từng hơi thở nồng nàn miêäng và môi dính liền Rượu không uống cũng say mềm chân tay rũ liệt vẫn thèm môi hôn !! |
|||||