Số ra ngày 01/01/2019: Sinh Hoạt & Đổi Mới |
thơ | |
THƯƠNG CẢ TRĂM HOA | |
Thương Cả Trăm Hoa là một thi tập trong Tổng tập I Thơ Dương Huệ Anh, - gồm 6 thi tập - ấn hành tại Mỹ năm 1997. Xin đăng tiếp theo các thi tập : Gót Ngọc Quan Âm, Thơ Hồng...theo yêu cầu của các bạn đọc. Xin cảm ơn. BBT 9/10/2017. -32 bài- TA YÊU...TA THƯƠNG Ta yêu-và muốn nói: “Yêu em” em đẹp - vì duyên dáng thục hiền Ta thích...vì đôi môi mọng đỏ hay vì đôi mắt lệ Thuyền Quyên hay yêu vì vóc dáng kiêu sang đôi má hồng mơn mởn-sỗ sàng trong trắng xinh đôi hàng bạch ngọc nồng nàn hơi thở sóng Hương giang Ta mê... vì mái tóc buông lơi hất nhẹ - làm duyên nửa miệng cười... Ta ngó theo... đôi chân nhún nhẩy gót giầy cao đế... lửa lòng sôi... Áo dài tha thướt... vẫn yêu hơn Xanh, đỏ, vàng, nâu, trắng tím... hồn Chao đảo... quần hồng lơi lả nhịp gió đùa hương ủ... gót chân son... Ta yêu em - cũng lại thương người ly phụ - ôm thuyền gắng đợi ai Thương nữ lạc loài hoa - vũ động bán mình nuôi mẹ - lũ con côi... Ta thương-thương cả bọn khùng, điên càng xót xa hơn, kẻ tật nguyền Đời khổ, đã đành- nhưng họ khổ hơn bao người khác- chẳng còn duyên... 14-10-94 CỔ MỘ CA bb19 Cảm hứng Thần Điêu Hiệp Lữ Hai kẻ đầu xanh dệt mộng hồng lấy nhau hay bỏ? một sầu chung ! Phải vì lễ giáo? ai bày đặt ? sanh mạng coi khinh, thật lạ lùng... Tà, chánh ai làm họ khổ đau? rã tan giây phút, mộng xuân đầu ! Giang hồ, nếu biết đầy ân oán thà gửi đời trong Cổ Mộ sâu !! Dương Quá hồn nhiên...tội lỗi gì? Tiểu Long Nữ mộng... đẹp lưu ly Tình tang... đàn nhịp câu vô thúc Cốc Tuyệt Tình... chia lối dị kỳ!! Mười sáu năm...ai hẹn...cứ chờ Thần ni Nam Hải, thực hay mơ? Đoạn trường nhai... đợi... tình vô vọng bóng trắng, màn sương vẫn mịt mờ... Long Nữ theo tìm... chốn vực sâu muôn trùng... nhẩy xuống...kiếm. Người đâu? ngọc phong dẫn lối... bên đầm lạnh... động cũ, vườn xưa... nối nhịp cầu... Cổ Mộ ngày nào... Thôi trở lại Giang hồ tuyệt tích...bạn ngùi thương... Công Tôn đoản mệnh... ta buồn mãi đi khắp Chung Nam..., hận, Quách Tường... 1993 THƠ VUI bb21 MỞ NỤ HỒNG ĐÀO “Buồn... không rảnh, ngám nhìn hoa” Nghe lời thơ... bỗng xót xa nhớ người... giọng cao vút tận mây trời quên tâm tư... cả cuộc đời đảo điên Nhẹ đi vào Định qua Thiền trong hoa tạng dịu sáng niềm yêu thương Ngày nào bướm động mười phương thơ ta tình ngát hoa hương Bồ Đề Gặp nhau duyên lỡ nói gì? mê theo tiếng hát cảm vì giọng ngâm Ồ! Hồng Vân nhỉ Hồng Vân hai mươi năm gặp một lần thôi sao? Hẹn ngày nào hẹn ngày nào thơ vui, mở nụ hồng đào Vân ngâm... 4-9-95 GẶP NHAU, bb22 CHẲNG NGẠI ĐI VỀ Trời đang trưa. Nắng. đành thôi! Lái mau xe đến đưa bài cho em Tìm chỗ đậu Xuống chợt nhìn Em: quần ống pát (1) in hình ca-rô Tóc xòa trán đứng...như mơ đậm đôi mày nhạt son tô môi hồng Thông minh lắm! ngại gì không? thêm duyên dáng dẫu ngại ngùng vẫn mê Gặp nhau chẳng ngại đi về thân quen rồi tự động thề: không quên! 7-9-95 (1) quần ống loe. CHIỀU TÍM, THU VÀNG bb23 Trăm hoa, vương giả phải là lan? dáng dấp thanh cao đẹp suối ngàn Ta muốn đắm mình trong thế giới u huyền ảo diễm mặc thời gian... hôm nay dịu nắng nhịp giao duyên thơ ngọt ngào ru tiếng nhạc huyền “Chiều tím”, “Thu vàng” nghe rộn rã hồn thi khách ủ mộng thuyền quyên... Hôm nay vui mới thật là vui hai chục năm dư cứ ngậm ngùi... Thân xác mỏi mòn thơ lạc điệu xa quê nhà nặng bước đơn côi... triệu đồng bào vẫn thấy bơ vơ lạt lẽo tình thân hữu chẳng ngờ đã có phút nào vui thật sự như chiều nay biếc nhạc và thơ!! Ái Lan ơi! Ái Lan ơi! đôi mắt xanh... chân phác nụ cười ta muốn đắm hồn trong tiếng hát của người... cao vút vạn trùng khơi!! 17-9-95 ĐOẢN THI vb48 Bềnh bồng... chợt thức nửa khuya trong này hoang vắng, ngoài kia im lìm tâm tư... một thoáng mơ tìm nhạt nhòa hình bóng ai... mềm dáng Thu nhỏm lên dưới ánh đèn lu vài hàng ghi vội phù du mối tình... BỘI PHẤN LỚP HỌC SEARS S. FR 76 anh/68 Em, gốc người Trung Hoa Sanh, lớn trên đất Việt Miền Nam, nhận là nhà cùng thương yêu tha thiết Ngày 30 tháng Tư bẩy mươi lăm, giặc đến. Em vốn sợ lao tù liều thân tìm vượt biển đến thành phố Kim Sơn vào học ban Huấn Nghệ Em có vẻ cô đơn Ta thương, luôn góp ý... Ngày chia tay, mãn khóa cả lớp kéo đi ăn... trên phố Tàu - đông lạ! Em vẫn còn băn khoăn muốn đãi riêng một lần để đền ơn chụp ảnh Rồi...mỗi người, mỗi cảnh không gặp - đã nhiều năm... Ta muốn gửi đến em hình chụp ở quán kem... Em ăn - nhìn thật ngộ không người nào được xem... ! 6/91 SFR 76 THEO SAU ánh69tt1 Để tặng nội nhân. Ngày xưa, khi chửa quen nhau em đi... ta bước theo sau gót hồng... thơm mùi cỏ nội, hoa đồng hay hương Phi tử đêm lồng bóng dương... e dè, xin chút tình thương Em cười nửa miệng... đủ tương tư đời Ngày nào, hứa hẹn nhau rồi đi chung... ta vẫn là người theo sau Em cười, nét mặt cau cau “Sao đi chậm thế? bước mau lên, chàng” Vinh quy, quan Trạng về làng “Võng anh đi trước, võng nàng theo sau!” Rồi, từ ngày sống chung nhau mau chân, em bước, - lắc đầu, ta theo người xuôi, kẻ ngược -vẫn yêu nằm riêng, nói lẫy - cố chiều, là xong trèo non, lội suối - song song ba mươi năm - vẫn một lòng. Thương nhau . Thời gian lặng lẽ... qua mau phai mờ mắt biếc - còn đâu má hồng! đôi chân -thon nhỏ -ngại ngùng da ngà, thân ngọc - hãi hùng - vết nhăn đang trưa, sợ gió -trùm khăn theo sau, ta vẫn băn khoăn - trông chừng có lần hụt cẳng - đau lưng ta chưa kịp đỡ, mặt sưng lên rồi sắp đi hết trọn đường đời có khi, ta vẫn là người theo sau... 3/93 VÀO THU anh/70 Hôm qua còn nắng Hạ hôm nay đã mưa Thu lá phong vàng...xứ lạ nghe tin người bạn tù mới qua- buồn trong dạ Bạn -vốn Sĩ quan Dù chiến trường tung mấy ngả đường tình -cũng phù du... Năm nay, vừa sáu chục Hoa giáp - đủ vòng xoay sau bao ngày tủi nhục đang muốn rảnh đôi tay không màng chi thế tục kẻ tỉnh với người say vượt qua rồi - hỏa ngục chưa hết chuyện rủi may! Chào mừng, người mới tới! đây -xứ sở Tự do bao tháng năm chờ đợi mong cuộc sống ấm no bạn bè đông, cũ, mới tiệc mừng, chuyện nhỏ to nhìn nhau, cùng hồ hởi vừa mừng lại vừa lo... Hôm qua, tình nắng Hạ hôm nay, đời vào Thu bồn chồn - trăm cảnh lạ ngơ ngẩn, nhớ lao tù ngậm ngùi buồn trong dạ như câm, cụt, như mù bạn bè - chia mấy ngả lo mãi - kiếp phù du... Lập Thu 93 - August 07 BUỒN KHÔNG PHÚT RẢNH NGẮM NHÌN HOA ánh71tt1 Ta đã yêu hoa... từ thuở nhỏ trăm hồng, ngàn tím nở tâm tư... cũng chưa thắc mắc Không và Có Ý chửa băn khoăn cộng với trừ... Ta ngắm nhìn... hoa nào cũng đẹp Lan vương giả quá, cúc hoàng huy như Mai ngày Tết, vàng muôn cánh thương nhất Đào... môi đỏ yến chi Ta đã bao đêm mộng với đào răng ngà, thân ngọc... sắc như dao trái tim ứa máu chưa ngừng chẩy vết cắn còn sâu, loét dấu cào... Rồi... một Xuân kia... đào nhỏ lệ hãi hùng, máu đỏ nhuộm Quê Hương bao người bỏ nước, quên thân thế nuốt hận, cười đau bước đoạn trường Ngơ ngác, quê người... mải dấn thân mưu sinh, mờ mịt...hướng mây Tần... Thân như hạt bụi trong guồng máy có phút giây nào nghỉ bước chân... Mệt mỏi. Dừng xe. Đứng lại. Nhìn mây trời. Thở. Lấy lại niềm tin quên rồi! những cánh đào năm cũ hờ hững... đây hoa mận ảo huyền... Ta vẫn yêu Thơ... như thuở ấy buồn không phút rảnh ngắm nhìn hoa hôm qua, có một cành hoa gẫy bước vội - Mưa bay... mắt lệ nhòa ?! April 93 BIỂN VÀ MƠ ánh72tt1 Kỷ niệm ngày trở lại San Fran. Biển. Biển. mênh mông nước một màu xanh êm ả, dịu nỗi niềm đau mười năm xa vắng về thăm lại Thành Phố San Fran đứng dãi dầu... Đồi núi! cửa nhà như bát úp xe lên dốc đứng cảnh cheo leo đường ngoằn ngoèo, chữ chi lên đỉnh nhìn biển... buồn thân phận bọt bèo... Ta muốn theo...ngàn sóng nước xô phương trời xa...gửi mộng sông hồ... Quên đi, những nỗi niềm ân oán hết cả băn khoăn chuyện hữu vô... Ta muốn như ngàn sóng đại dương quét tan tội lỗi của mười phương... đại bi, Quán Thế Âm Bồ Tát cứu nạn, cầu xin Đức Mẹ thương... Ta muốn trôi theo đợt sóng thần nghìn trùng sâu, kiếm mỹ ngư nhân Thử yêu... xem khác gì Thiên nữ cũng xấu xa... khi nhiễm bụi trần... Ta hiểu rồi! trong một sát na bao nhiêu chuyển động, đổi thay...và tùy duyên biến hiện Tâm và Vật Trời Đất, như người, Phật với Ta... Sept 18/25-93 BÀI THƠ CUỐI THÁNG ánh73tt1 Ơi Bích Hà ơi! hỡi Bích Hà tuổi vừa đôi chín, nát đời hoa... trong tay hung thủ, người yêu cũ Ta, kẻ vô tình, cũng xót xa... Thương tiếc người trai... chết ngục tù cuồng điên giây phút, hận ngàn thu... xứ này, tội ác tràn... loang máu đồng loại, xem nhau như kẻ thù... có khác gì... xưa kẻ bạo tàn tham quyền, cố vị, kế gian ngoan bày trò “tử đạo”, đem tôn giáo đàn áp - dân lành ngậm nỗi oan... thù hận làm tăng nỗi hận thù sắc không, cũng một kiếp phù du... Thân nào, tội ấy, mình... không cứu... cứu nổi người sao? kẻ tử tù...! Bưc tử người...người cũng chẳng theo khi tâm hồn khác biệt... -Tình Yêu không là chiếm hữu riêng - mà để bạn với mình... quên nỗi tịch liêu... Ới Bích Hà em, nếu chết thiêng cho ta chia sẻ nỗi niềm riêng... Trở về Nguồn Đạo, quên ân oán bỏ hận thù...giây phút ngửa nghiêng... Ta hãy thương cho kẻ dại cuồng thắp hương lòng, thỉnh mấy hồi chuông... giúp người tỉnh thức, trừ ba nghiệp cùng bạn cười vui... diễn vở tuồng... 31-10-93. Theo tin báo Việt ngữ, Ngô Văn Phứ, 22 tuổi, đã dùng súng bắn chết người tình cũ là cô Bích Hà Nguyễn, tại thành phố Campbell Cali. ngày 10-93 . CA SĨ VÀ TUỔI TRẺ ánh74tt1 Chợt nghe giọng hát ngọt ngào người ca sĩ trẻ hôm nào... Phương Khanh nụ cười đẹp mấy tuổi xanh đong đưa gót ngọc uốn quanh thân ngà gặp nhau - nhìn tận đằng xa không quen biết - vẫn thiết tha quan hoài Ta mê tiếng nói Liêu Trai Ta yêu tuổi trẻ nắng mai rực hồng... hai mùa, lúa chín đầy đồng ào ào nước cuốn sóng trùng dương xa bốn mùa đẹp cỏ, tươi hoa đôi chân luân vũ, tiếng ca ru đời lung linh, đôi mắt tuyệt vời thơm mùi sữa mẹ miệng cười hài nhi Phương Khanh, nàng hát lên đi cho ai quên hết biệt ly...cõi sầu cho quên...mái tóc ngả màu đời bon chen quá điên đầu Nàng Thơ... 1993 VU QUY anh75tt1 Ơi, vui đám cưới hôm nay không cười cũng dị không say, cũng kỳ hai người lạ một lời thề Bá Nha đã gặp Tử Kỳ phải không? giai nhân má đỏ, môi hồng hết sầu xưa, lệ ướt lòng... vu quy Thiên Đàng, muốn hỏi đường đi bồ đào nhắp cạn, trà mi mở lòng ba đêm hoa chúc động phòng trăm năm, còn biếc mộng hồng... không phai hai mươi năm nữa - gặp ai không còn nhận được hình hài - hôm nay ! Sept 23-92 CHÚT HUỆ TÂM DÀNH GỬI anh76tt1 Ta với Người, Ôi! mới biết nhau Lạc Dương giấy quý mực thơm màu... “Sương chiều Thu đọng” Người pha lệ Cúc với Lan buồn, Huệ đớn đau... Dù chỉ quen tên, vẫn nhớ người không mong gặp... chỉ một lần thôi... không duyên hiện kiếp - duyên lai khứ không hẹn Văn Quân, hẹn với đời... Tháng Bẩy, ngày xưa nói chuyện Ngâu khi tình còn nặng nỗi niềm đau... Năm nay, tháng Bẩy, buồn xa xứ Phượng vắng, không quên khúc“Mạc sầu...” Tháng Bẩy, ba mươi, gió đổi mùa tàn rồi Hạ trắng, đẹp mây Thu Huệ Lan còn đấy, sao còm cõi Phượng đỏ quê nhà dãi nắng mưa... Không ngủ đêm nay, ghi nỗi khổ cho người - mòn mỏi với sầu thương... Thân mình, cát bụi trong giông tố chút huệ tâm dành... gửi bốn phương... THIÊN THAI HẬN anh77tt1 Đường lên non đá trắng ngần mây yên, cỏ lặng bụi trần sạch không... khói bay - quên lãng nụ hồng suối cây tịch tịnh mơ mòng hậu thân... trăng huyền, soi sáng tiền căn phải đây tiên động Ngọc Chân thuở nào Suối trong, cát trắng hoa đào ngày xưa Lưu Nguyễn lạc vào Thiên Thai duyên tiên, trúc hợp cùng mai đàn ca, suối vắng then cài mộng xuân Ba năm hương lửa. Ái ân cõi tiên...một thoáng... phàm nhân nhớ nhà Rượu thơ, tống biệt đường xa hoa rơi còn thắm, tình ta rã rời động trung, tiên tử bồi hồi buồn không ca múa, nhớ người nhân gian đường trần lấp nẻo. Mênh mang trăng soi cát ngọc hương vương khói mờ mặc ai... mỏi mắt trông chờ mặc ai...trở lại tìm bờ bến xưa đôi đường, mờ mịt gió mưa người trong động biếc còn chưa hết sầu... 1992 HUẾ Ở TRONG TAY ánh79tt1 Ta đã và còn mơ xứ Huế thương đời núi Ngự với sông Hương Ông Hoàng, bà Chúa, nhiều vô kể nửa giải Hoành Sơn, mấy Đế Vương! Ta chỉ đi qua Huế một lần vội vàng. Đôi buổi tạm dừng chân. Thần Kinh, mưa gió bao lăng tẩm triều Nguyễn nằm trơ nhớ, cựu thần Đồng Khánh, năm xưa, nhớ mái trường tung bay, tà áo trắng thân thương tóc thề, gió lộng - môi mơn trớn nón lá, che nghiêng má hải đường... Bạch Hổ, chở người, xe lửa cũ thuyền con đưa khách sóng Hương Giang Thuận An, Bạch Mã, sân Thiên Mụ hiu hắt vào Thu, lá ngập vàng... Ôi, mộng và Thơ. Nhớ buổi nào lạc từ Vĩ Dạ đến Nam Giao đi tìm ai ở phương trời ấy? vừa ghé Thiên Thai, nhớ động Đào... “Độc Lập, làm dân” hơn tủi nhục “làm Vua nô lệ” thẹn muôn đời ! Ta thương Phế Đế, đau Hồn Nước gục ngã Trường Tiền, máu lệ rơi... “Gái Huế, hôm nay, gặp cả bày má hồng không phấn, đỏ hây hây...” Ta cầu, ta nguyện. Hay mơ nhỉ Huế ở trong tay, có một ngày! Ngày họp Huế, nhà gs Ngô Đình Chương 24-4-93 ĐỜI BUỒN CÒN MUỐN anh80tt1 Thương về Lương T-Lạc, Sàigòn 60 Đêm ấy, trăng tròn, vui gặp lại yêu kiều, em lạc giữa hoa xuân... Bích Tiêu một thuở đào tươi mãi hai đứa mình mơ truyện dưới trần... Đứa lạc loài và đứa lẻ loi gặp nhau, đời xế nửa, em ơi! đời vô nghĩa nhỉ, không yêu nhớ thương luyến là đau khổ suốt đời... Địa ngục là ai? phải chính em đời buồn, còn muốn kéo dài thêm vì em, tất cả, vì em đấy trao cả linh hồn, lẫn trái tim... Cho cả tâm tình, lẫn khổ đau thương nhau, sao cứ giận hờn nhau... Xa em, không thể, anh điên mất Cô độc ngàn đêm giữa ngục tù... Hết cả, đêm nay muốn gục đầu lạy Trời, cho sớm được gần nhau... Mai sau, anh sợ... em đừng nói Biết có không và... gặp ở đâu?! XUÂN MÃI CHẲNG GIÀ ánh81tt1 Năm, sáu mươi... Xuân phải đã già ? trăm năm, tình vẫn nở ngàn hoa... Đàn lòng rung động. Khi em tới sóng mắt yêu ly rợn nắng tà... hàm tiếu, phong lan dậy sóng tình phá tan mây tối. Rạng bình minh Thơ còn xanh mướt màu son trẻ hồn vẫn bơ vơ bước viễn trình... Ta vẫn cô đơn? như thuở nào bạn đời xa cách vạn trăng sao không còn mơ ngược dòng Danube cũng cạn khô, mê thủy động Đào... Năm, sáu mươi... Xuân vẫn chẳng già ngàn đời, hoa vẫn đẹp kiêu sa... trái tim này... sẽ còn rung động theo bước em đi... dưới nắng tà... 7-4-93 trên đường Capitol Exp.đến nhà Vũ Q. Trân. 7/92 GẶP LẠI NGƯỜI XƯA CHẲNG ĐỔI THAY anh/82 Tặng Nghệ Sĩ Bích Thuận Ta gặp Người - không nhớ ở đâu ba mươi năm trước - mới vương sầu Giai nhân, tứ đại*, người yêu nước- Thương nhất Điêu Thuyền, chịu khổ đau *4 người đẹp Trung Hoa Ta gặp Người... từ ba thập niên tuồng hay “Lữ Bố hí Điêu Thuyền” uy danh lừng lẫy triều Đông Hán sắc dục chôn vùi... tiếc Phụng Tiên! Ta gặp Người... và ta vẫn nhớ chân tài Người diễn, tiếng Người ca... thâu hồn bao kẻ - duyên hay nợ? một thoáng mơ hồng đẹp bướm hoa... Ta gặp...rồi xa... không ước hẹn Tùy duyên - cũng một trái cầu quay Hôm nay, trên bước đường vô định gặp lại người xưa... chẳng đổi thay. Người vẫn hiên ngang vai họ Lữ, Điêu Thuyền, còn bế nổi trên tay... vút cao giọng hát, sầu Phi tử ta tưởng thời gian ngưng lại đây... trên mắt, trên môi người nghệ sĩ lời ca, điệu múa vượt thời gian... ta cầu, ta nguyện ta, Người sẽ đẹp mãi. Mùa Xuân chẳng úa tàn... 2-93 GIÁNG TIÊN ánh83tt1 Gặp em - phiêu dật tưởng thần tiên như vẽ trong tranh dạng ảo huyền Đọc sách, ta thương tình Chức Nữ Ngưu Lang- Ô Thước, nhịp tiền duyên Như truyện “Ngàn đêm lẻ...” mộng thơ bao Thiên Thần hạ cánh... trong mơ “Thư trung hữu nữ nhan như ngọc” cỏ nội, hoa ngàn cũng ngẩn ngơ... Ta muốn tôn thờ em Bích Quân gót hài tiên mỵ, dáng yên vân nụ cười thánh thiện tâm vô nhiễm thô lậu - thương ta kẻ tục trần... Lạ lùng ! gặp lại những lần sau đôi mắt - bâng khuâng đã thoáng sầu chào đón - nụ cười như gượng gạo nghĩ gì ? nói, động nét mày chau... Phải em lo lắng chuyện nhân sinh xe, cửa nhà, y thực... lũ mình Thực tế chôn vùi bao viễn mộng Chân Tâm mờ mịt bóng Vô Minh Thì cũng như nhau có khác gì bao nhiêu phiền lụy hận, tham, si Trần gian, giáng hạ sầu Tiên tử Phép lạ còn đâu ? cánh diệu kỳ... 9-93 ghi tặng các người đẹp H.O. SJ HOA TÀN BUỔI SỚM ánh85tt1 Ngẫu hứng trên đường Fruitdale, SJ, sáng ngày 6-7-93 (City College) Chưa sáu giờ đường phố đã đông xe quanh tìm chỗ mãi buồn không Quán hàng vừa mở vui chào khách em đứng... cô đơn phải đợi chồng ? Em trẻ chừng ba chục tuổi đời son tô loang lổ lạt vành môi áo quần nhàu nát... quên chưa ủi? mái tóc không ngôi xổ... rối bời... Đón bạn, hay là đuổi khách đây? yên hoa, ai dẫn tới phương này hoa trong vườn sớm còn phong nhụy để mặc tâm hồn rã cánh bay... Xã hội ? Gia Đình ? có lỗi không ? em ơi, đừng oán khách tiêu phòng Gió gieo bão gặt riêng mình chịu, gạo chợ, thương người lạc bến sông !! 7-93 KIỀU NGA anh86tt1 Gửi Kiều Nga, xóm Nhà Cháy Phan Thanh Giản, Sàigòn.1955 Hôm nay, nghe tiếng Kiều Nga Qua làn sóng điện xót xa... rượu trào Dĩ vãng, Ôi, nhớ ngày nào khu nhà cháy Ngã Bẩy nghèo... xác xơ Di cư, tị nạn còn mơ Sàigòn nắng cháy làm thơ trữ tình tặng ai, ở cạnh nhà mình hồn nhiên quá rất vô tình... Kiều Nga Đã đành “nhất quỷ, nhì ma nô đùa, tinh nghịch thứ ba học trò” Mẹ nàng ghét kẻ làm thơ riêng nàng hỏi đến chỉ vơ vẩn cười Kiều Nga ơi! Kiều Nga ơi ta thương, ta đã yêu Người... khổ chưa ! Sàigòn, năm tháng sầu mưa xa rồi, biết đến bao giờ gặp nhau Thời gian, dù vẫn qua mau Kiều Nga ơi nhớ một, đau ngàn đời Kiều Nga ơi ! Kiều Nga ơi ! Phải em ? tiếng hát ru người bốn phương...!!! BẠN anh89tt1 Sau ngày Christmas. Từ xa ba người bạn đến chơi nhà nửa khuya Trời sương lạnh buốt- ngoài kia cùng vơi chén rượu ta chia nỗi buồn Thơ văn, sự nghiệp long đong Áo cơm, nợ vẫn trong vòng an sinh... 26-12-92 CHUYỆN TÌNH Lạ gì đâu những chuyện tình Thương nhau, muốn của riêng mình ta thôi Giao lưu Thủy Hỏa tuyệt vời đẹp như Thần nữ quen rồi hết mê... San Jose 1992 LAN RỪNG anh 92tt 1 Ghi truyện một người kỹ nữ tên Lan (Sàigòn) 93 Em đẹp như lan giữa núi rừng nằm trong lòng bạn khóc rưng rưng... hai mươi bốn tuổi, sao dày dạn bão táp, mưa sa, bước ngập ngừng... Đừng hỏi đời sao gửi gió sương năm mươi tám tuổi mất Thiên Đường cha trong ngục tối mòn thân xác Mẹ chết âm thầm với nhớ thương... đói rét, đàn em nhỏ, dại khờ ai nuôi ? tiền bạc hết, bơ vơ Thôi đành đem mảnh hồn trinh bạch bán khách mua hoa... sống vật vờ... Nhơ nhuốc thân mình, riêng chịu thôi bàn tay, chưa vấy máu như người gian, tham, ác độc... đời bao kẻ bóc lột, thương gì lũ trẻ côi ! Có xấu gì không? kẻ bán hoa mưu sinh, hạnh phúc, đổi thân ngà hơn bày Phi Tử trong cung cấm tham lợi quyền... cho mướn thịt da... không một yêu thương trong ý niệm “tiền oan, nghiệp chướng” trả cho xong... Thân trong uế độ như vô nhiễm Sen nhuốm bùn tanh vẫn đỏ lòng... 9-93 NGAY TỪ NHỎ ánh94tt1 Ngay từ nhỏ... đã biết yêu mây -Lầu Hạc vàng đâu ở chốn này !- viễn mộng Thiên Hà trôi mấy giải phiêu du ngàn kiếp trở về đây... Ngay từ nhỏ... đã biết yêu hoa Lãng Uyển, u lâm... vẫn mặn mà... Huệ cúc trang đài, lan phóng dật Đào mai thanh thoát mộng Tiên sa... Ngay từ nhỏ... đã biết yêu thơ Lý, Đỗ, Thôi, Trương... gặp chẳng ngờ... Lamartine, Tagore, ngưỡng mộ Arvers tình khúc hát trong mơ... Ngay từ nhỏ... thích Điệp và Lan đẹp mối tình thơ, dẫu lỡ làng... Cửa Phật từ bi an trú nhỉ ? kinh cầu, mõ gõ... mặc thời gian... Ngay từ nhỏ... đã biết yêu trăng thầm hẹn trong mơ gặp Chị Hằng một buổi phi thuyền du nguyệt giới thấy đâu cành Quế... lạnh sao băng... Ngay từ nhỏ - đã luyến thương người “Sơ” - đẹp đồng trinh - mấy chị tôi dành cả cuộc đời yêu kính Chúa quên đi sầu mộng tuổi đôi mươi... Ngay từ nhỏ- đến tận bây giờ bạc mái đầu... còn mộng với mơ Đời khác gì nhau ? già với trẻ “Tình Yêu không kể tuổi” (1) là Thơ... (1) Theo tin báo San Jose Mercury News (7/93), cô Nancy Jo Bailey 18 tuổi, ở St. Albans, West Virginia định kết hôn với chú rể là Ray Early Workman, 70 tuổi. NHỮNG MỐI TÌNH THƠ DẠI ánh95tt1 Xuân? -người bạn gái đầu tiên khi vừa bẩy tuổi, chưa quen hẹn hò dáng e ấp vẻ học trò hồn nhiên khóe mắt, thẹn thò ý xuân chia tay, nhớ chỉ đôi lần cuối đường ghi lại mấy vần thơ xuôi xa nhau nửa thế kỷ rồi thời gian kiếm ngược nụ cười trong mơ... Năm mười hai tuổi, mê thơ gặp hồn Thái Thủy bên bờ Tâm Minh Ba năm, người vẫn vô tình xa nhau trọn kiếp rồi... mình riêng đau... Vườn quê, em gái dãi dầu mới mười bốn tuổi đã sầu tử ly hiểu lầm hai chữ vu quy Em về đồng ruộng, anh đi sông hồ... Đống Năm, một chuyến qua đò gặp nhau lần cuối lệ mờ mắt ai... Năm Thìn, họ Vũ hoa khôi áo dài tím Huế, bồi hồi một ta kẻ học trò mộng lầu hoa lứa đôi chênh lệch là xa nhau rồi... Bây giờ, dù gặp đường đời nhìn nhau bỡ ngỡ gượng cười... bước đi... gặp nhau là để biệt ly luân hồi mấy ngả có khi tương phùng... 11-02-93 PHƯỢNG NỞ CÒN ĐÂY KẺ ĐÓN ĐƯA anh/96 Kỷ niệm trường Minh Tâm, Hải Phòng Ngày ấy, ta thường đến đón em vào giờ tan lớp học - hàng đêm... Em ra - lặng lẽ, không cười nói buồn ngó hoa xoan rụng trước thềm... Ép chặt bên tim - bông phượng đỏ như từng ôm ấp bóng hình ai ! Ta theo - em bước, không thèm ngó như lạ - không quen kẻ lạc loài... Ta nói - em nghe - chẳng trả lời từ ngày gần gũi đến xa xôi... Em về Ải Bắc, ta đồng ruộng vang bước thiên thu, bóng một người... Hà Nội, hôm nay, trở lại nhà nửa phần thế kỷ đã trôi qua... nửa vòng trái đất đi tìm lại bóng áo xanh...lòa mộng bướm hoa... Đây, mái trường xưa, lớp học xưa Hải Phòng đổi chủ...đến bao giờ ? Thái ơi, Cô vắng, Thầy đâu nhỉ Phượng nở, còn đây kẻ đón đưa... Hải Phòng 1991 NĂM MƯƠI NĂM, NGÀY CƯỚI an/97 - Noce d’or của Ô B. Nguyễn Đình Thư – Tuyết Minh.- Houston – Texas. Năm mươi năm, đã qua rồi hôm nay kỷ niệm cưới- Trời Đất say chân theo chân tay cầm tay nửa vòng luân vũ hồn bay cõi nào hôm xưa, má ửng hoa đào giai nhân e lệ cúi chào mẹ cha xin đi sống với người ta - “Ờ, nhà chồng cũng không xa chỗ mình!”. Vèo bay, những tháng ngày xanh năm mươi năm, biết bao tình... Càng thương hai mái đầu nhuốm màu sương đôi tâm hồn vẫn yêu đương một lòng... Houston, Jan. 09-1993 THÈM ƠI! GIỌT NƯỚC HOA VÀNG -anh102tt1 Hai tuần nay nóng ghê người một trăm độ lẻ mặt trời nấu nung nằm dài, nghĩ truyện hợp tung liên hoành thiên hạ sự... chung thế cờ không còn hứng để làm thơ tàn dư thoáng bóng mơ xưa huyền hoàng thèm ơi ! giọt nước Hoa vàng Dã lan hơi thở mịn màng thịt da Xem hình “Lăng bộ vi ba” nghe Vương Ngọc Yến thiết tha tiếng cười Hương vương gió mát rợn người niềm vui bất tận cuộc đời Vô ưu KHÓ HIỂU Đôi mắt đong đưa, ướt miệng cười cho tình thêm ngọt, má thơm môi... bao lần trái ý nhau... rồi hận không muốn nhìn nhau nói một lời... THEO CUNG TUYẾT NGỌC bb27tt1 Cảm hứng từ Hạ Vân Trời mùa Hạ Nắng. Không mây ta đi... nghe tiếng hát ai ru hồn nhẹ như hơi thở... môi hôn trong đam mê cỏ hoa buồn ngẩn ngơ dù đời là thực hay mơ theo cung Tuyết Ngọc đến bờ thanh hư ta quên... quên hết ưu tư cho mình một phút không du Niết Bàn... 01-9-95 TRONG TRẮNG CÒN ĐÂU TUỔI HỌC TRÒ ánh/101 Cảm hứng từ một bài của NB Hoàng Dược Thảo, Sàigòn Nhỏ. Ngày ấy, hồn nhiên, tuổi học trò tóc thề buông thả, mắt nai tơ... không hương phấn ủ - Bờ son nhạt thơm tự nhiên mùi hoa tử tô Thuở ấy. Ngày hai buổi đến trường trắng trong, chưa vấy bụi sầu vương... Sớm chiều, dù sánh vai, chung bước cũng chỉ nhìn... khi rẽ ngả đường... chưa dám cầm tay. Chưa biết hôn thoáng buồn. Khi nắng nhạt chiều đơn... đêm nằm...mơ nụ hoa hàm tiếu bóng dáng Liêu Trai đẹp... cỏ mòn chưa nghĩ chuyện ân ái nhiệt cuồng hôm nay. Sex dậy ở trường luôn núi đồi, suối cỏ. Nhìn trơ trẽn phóng dục, ngừa thai...chuyện thật buồn... Xứ sở văn minh nhiều tội ác phá thai, kỳ thị, gạt lừa nhau ! làm giàu, yêu vội, mòn thân xác hàng tháng lo bill đủ bạc đầu... Trong trắng, còn đâu tuổi học trò ngọc ngà - mười bốn đã bùn nhơ... đi hoang, bỏ học, mong tìm sex bạch phiến, sì ke...sống vật vờ... Ta xót, ta thương lũ trẻ hoang Chúa ơi, dẫn chúng đến Thiên Đàng Giã từ xã hội này đâu khác muông thú, con người thuở hỗn mang! 7/93 THÂN NÀY VÍ XẺ LÀM...TRĂM ĐƯỢC 99/anh Đã một lần mong gác kiếm cung “Quy lai từ” hát đẹp phương tùng mây trời phiêu dật. Vừa nhen nhúm bừng... lửa từ bi...Vẫn nấu nung Ta...vẫn thương... người bạn gối chăn sân si mang nặng... thuở thanh xuân Ta còn thương... lũ con khờ dại chĩu tuổi đời... chưa hết nợ nần... Ta...cũng thương hoài... đám trẻ thơ hồn nhiên... trong tuổi ngọc ban sơ biết đâu ngục trắng. Hay cùm đỏ đang bủa vây trăm lối... đợi chờ! Ta xót... ta thương... nhất những người đói nghèo - giành giật miếng cơm rơi trẻ già chết... lõa lồ thân xác lửa tắt, cô nhi héo nụ cười ! Thù hận ? như mây...núi chập chùng trông ngùi Đông Hải... lệ rưng rưng... bạn bè chết uổng... hồn ma vẫn gào thét... đêm đêm... sóng hãi hùng... Ta...vẫn còn thương. Đời vẫn khổ Thánh Thần? Phép lạ hết còn linh Thân này ví xẻ làm... trăm được Nam, Bắc, Đông, Tây. Vẫn thiếu mình ! 1993 |
|