Số ra ngày 01/01/2019: Sinh Hoạt & Đổi Mới |
thơ | |
Thơ Hồng & Dưong Huệ Anh | |
Thơ Hồng là một thi tập trong Tổng Tập I Thơ Dương Huệ Anh (gồm 6 thi tập) xuất bản năm 1997. Sau khi tập Gót Ngọc Quan Âm được phổ biến trên web, một số bạn đã yêu cầu cho đăng tiếp nhũng thi phẩm khác...tiếp đây, xin lần lượt phổ biến những thi phẩm ấy.Xin cảm ơn trươc. BBT -40 bài-9/19/14. HAI MƯƠI NĂM TRƯỚC ann 54 tt 1 Thương tặng Hồng. Hai mươi năm trước - Ta yêu diễm hoa cung cấm, Tiểu Siêu má hồng Buổi đầu, em vẻ lạnh lùng ta đem tâm sự thả dòng Mê giang Thơ tình, kể chuyện hồng hoang đôi hồn man dại mấy trang hạnh đào thế rồi... dạ vũ đêm nào tay run, mắt dại... bước vào Tình Yêu Hẹn rằng “yêu ít, thương nhiều không đi chung nữa, thật liều quá đi !”. Em, hai mươi tuổi - đôi khi phân vân trước kẻ cuồng si - động lòng ? không cười, nhưng chẳng lạnh lùng ta buồn, muốn khóc - ta khùng, muốn điên... ghét em, ta giận, ta ghen không cho em nói... đứng bên kẻ nào giận ta, em chỉ nghẹn ngào ghét ta, như trận mưa rào... lại thương bây giờ, hai đứa đôi đường tâm tư mới hiểu đoạn trường mới hay 27-11-92 HỒN NHƯ TRẺ LẠI ann 61 tt 1 Sàigòn - Tháng Tư - sáu mươi chín Ra trường. Em mới tuổi hăm ba Không đợi, không chờ. ai ước hẹn ? gặp nhau. mắc kẹt lưới Thiên La Hỏi tên : Hồng Điểm họ : Tây Cung mái tóc buông lơi vẻ lạnh lùng đôi mắt giấu sau tròng kính mát cũng không che nổi nét Từ Dung Em còn trẻ lắm. Chẳng như ta Qua bốn mươi. Cay đắng tuổi già ? Một sớm, tâm hồn như trẻ lại trăm hồng, ngàn tím nở muôn hoa... 22-6-93 TRÊN XE NHỚ NGƯỜI ann 59 tt 1 Ngày xưa ở Việt Nam đi học và đi làm bằng xe lôi, xe đạp xe bus hoặc xe lam Thấy người đi xe hơi Vẻ mặt luôn tươi cười ngồi bên, toàn người đẹp kể như họ yêu đời ham quá, cũng học đòi mua xe bốn bánh chơi bán Vespa “cắt chỉ” mới mua hơn tháng thôi đổi chiếc Simca cũ chừng 20 tuổi đời qua tay 5, 7 chủ máy nổ, khói mù trời thực tình, ta vẫn khoái hàng ngày, tránh nắng mưa có khi phóng bừa bãi -người đẹp- kịp đón đưa có lần, xe đang chạy bỗng, cửa bên mở toang -vì chốt cài khóa gẫy- người đẹp sợ, la làng... Trên xa lộ hôm nay muôn sự đã đổi thay lái xe, luôn cảnh giác mới, cũ, chạy như bay... Người đẹp ở phương nào ? đường xa, mấy trăng sao ? Thành Tô, tình héo hắt- bốn bẩy mùa Hoa Đào ! Thu này, mong gặp lại bên nhau, lần nữa thôi rồi... dù xa mãi mãi ra đi... nhớ thương đời... GỌI THẦM ann 58 tt 1 Gửi CTHD 69 Lần đầu gặp Nói : “Thưa ông” Ta buồn... như lạc đồng không... ruộng lầy xõa dài tóc giải như mây đáng yêu hơn ngón, bàn tay trinh hồng Lần sau : “Thưa bác” ngượng ngùng miệng cười e lệ cho lòng nở hoa chăm nom... mộng lớn. Như ta “Anh thương” một buổi không xa... gọi thầm. HAI BỐN NĂM QUA... VẪN NHỚ NGÀYvb41tt 1 “Phật Tổ trang nghiêm ngự giữa tòa trùng trùng mấy lớp ngọc liên hoa...” Hai mươi năm trước bài thơ ấy viết tặng Hồng thương mộng diễm hà... Thơ tặng hầu quên... lốc bụi đời xa ngàn sông núi Tiểu Hồng ơi ! Thành Tô, tái ngộ Thu 58 gặp lại Thu nay hẹn với Người hai bốn năm qua... vẫn nhớ ngày gặp nhau- Xuân mộng bướm hoa bay Em, hăm ba tuổi hồng môi chín thắm mộng thơ... xanh dáng liễu gầy... Lễ Phật, đôi phen đã nguyện cầu cho duyên xưa trọn với tình sau bao lần nhập thể vui hòa một chia nỗi niềm thương sẻ lệ sầu... Rồi... vẫn xa nhau... bỗng hiểu lời Phật soi đường- chẳng cứu riêng ai duyên nào, nghiệp ấy thôi mình trả xấu, đẹp, hên, xui... cũng tự người Phật Tổ an nhiên ngự giữa tòa sen vàng lớp lớp nhụy thơm hoa biết yêu là khổ- Xuân trường mộng theo gió yên vân bóng nhạt nhòa... San Jose 9-93. CHỈ MỘT TIẾNG, CHỈ MỘT LỜI vb46 Lần đầu tiên gặp gỡ em nghiêm trang cúi đầu “xin chào ông Chủ sở” lặng lẽ. có một câu Ta gật đầu, đáp lễ “thành thật cảm ơn cô” Em cười, như e lệ môi đậm nét son tô... Tháng sau, gặp lại nhau em cười mỉm -nghiêng đầu “hồ sơ đưa trình bác xem rồi, đệ ký sau” Ta cảm thấy hơi buồn không được coi như bạn em ngọt ngào gọi luôn bằng tiếng “anh” bạo dạn... Cùng một tiếng gọi thôi ý nghĩa khác nhau, Ôi! đời khổ vì hình tướng sắc hương lụy muôn đời... Hôm nào, thư em gửi chữ viết, đẹp làm sao! ghi vài lời ngắn ngủi đầy tình tứ... xôn xao “Anh thương, xin cảm tạ tấm chân tình của anh!” chỉ một lời: vui dạ chỉ một tiếng: mộng thành... Cảm ơn em gọi tiếng anh nghĩ mình Vương Đế, “ái khanh” -gọi thầm ta yêu rồi -thật chẳng lầm ngàn năm phím sắt, đàn cầm hòa vui... Ghi nhớ thư của Hồng -lần đầu. 12/69. LẦN ĐẦU ĐI CHƠI vb44 Với Hồng D. Lần đầu tiên, chúng ta rủ nhau, đi chơi xa quanh quanh vùng Thủ Đức -không dám tới Biên Hòa- Đi bằng xe gắn máy em có chiếc Honda anh dùng Mobilét dặn chờ nhau -“đường xa” Em mỉm cười -vọt trước cố qua mặt xe anh... anh phóng đuổi thật nhanh một hồi, xe nóng máy ! chạy từ từ đến phố mau tìm chỗ sửa xe... Em đèo anh, -Khổ thật ! xe nặng, chạy lặc lè... Đi một vòng quanh chợ rồi kiếm chỗ tránh mưa... vừa ăn, vừa nhắc nhở bàn những chuyện sau xưa đi tìm một chỗ nghỉ trưa Phượng Hoàng lữ quán? cũng vừa túi ta em cười -bẽn lẽn- lảng xa “Vào đây -bố mẹ biết- La- đáng đời !” -Vào đây! chỉ một giờ thôi! cam đoan -nếu nghịch ngợm- Trời đánh ta! vào đây -em cứ ngồi xa hay nằm nghỉ... Tạm, chút mà- anh thương bao giờ, em mộng một phương cho anh chút Dạ lan hương- sưởi lòng bao giờ đôi má em hồng đôi môi em ướt- ôm vòng tay nhau...” Thủ Đức 1971 ĐI BIỂN vb34 Với D.H. 1971 Ngày ấy, yêu nhau quá mặn nồng thương hồn Xuân sớm nặng sầu Đông hai mươi ba tuổi, em còn trẻ đời một màu xanh biếc mộng hồng... Thương hại anh, đời quá lẻ loi vô duyên từ lúc mới vào đời học trò nghèo lại mê người đẹp Lạ! -bạn đời không biết lả lơi... không biết nuông chiều, ghét mộng mơ -văn chương, chữ nghĩa quá thờ ơ- Ngây ngô, như cánh hoa đồng dại trang điểm xem thường -chẳng thích thơ... Em đến, cho tôi một tấm lòng núi, đồi -suối, rạch -những đường cong... bao niềm ưu ái, tình ân ái không chút than van -một ngại ngùng..! Mồng Một. Tháng Năm -Lao động. Nghỉ- rủ nhau, đi biển Vũng Tàu chơi... xe đông. Quán vắng. Ta nằm đợi bàn việc xưa sau -nói chuyện đời... Chiều... đến Vũng Tàu. Biển quá đông, đêm rồi... hoảng hốt... kiếm thuê phòng... Bạn xưa bỗng gặp... mau tay giúp Phòng lạnh, lầu 3, quá đợi mong... Đêm ấy, đầy trăng gió... Vũng Tàu có đi, có ngắm được gì đâu ! Em đau, nhưng chẳng cần ngăn giữ (1) băng tuyết cho anh... chỉ thoáng sầu... (1) Hôm ấy, H. đau răng, nhưng vẫn chiều… HẾT MỘNG KẺ LÔNG MÀY vb40 Thương gửi Dị Hồng, Toronto Muốn gọi cho em... cứ ngập ngừng tám năm rồi đó... lệ rưng rưng Thành Tô, xa vắng ngàn sông núi Phượng nhớ Hà Đô Hổ nhớ rừng... hỏi đến thăm nhau giữa tháng này Em cười: “Trời nóng. Thật không may!” “Tuần sau?” -“còn tiếp người trong họ ở cố hương sang... bận tối ngày.”- hỏi tháng sau ? Cười. “Không được đâu!” -vừa nghe, tim lạnh, tái tê sầu- “Em về thăm lại Quê Hương cũ mười tám năm nghèo đói, khổ đau!” Mười tám năm rồi... xa cố đô Sàigòn, Hànội... bóng hoa cô .. hai mươi năm dứt tình Đan Thảo lệ diễm phai Hồng có héo khô !? chưa héo khô, đời cũng đổi thay tha phương hết mộng kẻ lông mày Minh Minh, còn nặng tình dân tộc Vô Kỵ -anh hùng, cũng bó tay !! 4/93 HỨA HẸN -ann/64 Em hẹn cho ta trọn mối tình Hồng nguyên trinh Bích một màu xanh cho ta cả tấm thân huyền ngọc đôi má yên chi mộng diễm quỳnh Em hứa không bao giờ phụ ta trăm năm tình vẫn đẹp như là trăng hoang sơ biển hồ nguyên thủy Thiên Địa huyền hoàng mộng cỏ hoa Em hứa cho ta hết cuộc đời nụ cười bất tuyệt nở trên môi ru hồn qua nhịp liên tình khúc hơi thở đê mê dịu ngọt lời hứa hẹn trăm năm được mấy năm ? trên cao. Trăng vẫn đẹp đêm rằm biển xa, nước vẫn xanh màu nhớ em có còn mong ta ghé thăm ? hay đã quên rồi ? đã chán chê xác phàm lăn lộn... quá ê chề tâm tư điên đảo lo ngàn chuyện quầng mắt thâm hằn nét tái tê... Ta vẫn thương em, dám trách đời nụ cười co rúm lạnh đôi môi đem thân giun kiến vô tù ngục nỗi khổ mang mang, xót kiếp người. Cảm hứng sau bài “Hết mộng kẻ lông mày”. 4-93 SÀIGÒN QUÁ DỬNG DƯNG ann- 55 tt1 Thành phố Sàigòn ôi ! lắm xe những giờ tan sở, học sinh về xe hơi, gắn máy, xe người đạp lăn lộn trong mưa nắng, mải mê... Thành phố Sàigòn ôi ! quá đông -đàn bà nhiều, chẳng kém đàn ông- xứ này đâu có còn phong kiến ? trọng nữ, khinh nam... lội ngược dòng... hai cánh chim hồng, một cõi mơ bay xa đô thị để tìm thơ bỏ luôn cát bụi phong trần lại lạc cảnh, thiền môn muốn ghé bờ. hai đứa dừng chân trước cổng chùa Liên Hoa -chuông vẳng, nhẹ hồn xưa leo lên tam cấp, dìu nhau bước ngồi kể tâm tình, chuyện gió mưa cũng muốn gửi hồn theo gió hương trầm thanh thoát, dịu nỗi sầu thương Ai đâu xua đuổi, chừng như sợ trai gái cười ô nhiễm Phật đường trở lại đời băng hoại dưới kia nghe ai gào hát giữa đường khuya xa rừng núi, tiếng bom ầm ỹ Nẻo nghĩa trang, buồn kín mộ bia Thành phố Sàigòn quá dửng dưng trà đình, tửu quán vẫn tưng bừng... thiên thần lẫn lộn cùng ma quỷ Phật, Chúa treo thờ... để tượng trưng. 7-93 ĐÁM CƯỚI KHÔNG BAO GIỜ CÓ ann 57-tt 1 Hôm nay, đi ăn cưới trời nghe đã tàn thu sương vương đầy mấy lối xe, cửa kính mờ lu... Bàn tiệc, mọi người vui cô dâu, chú rể cười tiếng ca hòa điệu nhạc lòng riêng, bỗng ngậm ngùi Ngày nào... ta yêu nhau kề má với tựa đầu đêm vui... như dạ hội đèn lấp lánh muôn mầu Em chợt buồn im vắng rời rã, lỏng vòng tay bỏ lơ quà anh tặng lặng lẽ, muốn về ngay đôi mắt xanh vời vợi em không trả lời anh đêm dài, anh cứ đợi thương, em nói tâm tình “Em buồn lắm anh ơi ! yêu nhau, mấy năm rồi bao giờ ta mới được bên nhau, sống trọn đời ? Ngày nào đám cưới em ? hồng diểm nở nhiều thêm y quan khăn mũ đỏ lộng lẫy... tưởng thần tiên ! Đám cưới mình, chẳng có bao giờ, phải không anh ? không rượu hồng, pháo đỏ đời rụng hết ngày xanh” ! Dù đã yêu nhau như vợ chồng trăm năm vàng đá chuyện hư không cưới nhau, sẽ chẳng bao giờ có hẹn kiếp mai sau, nối chỉ hồng. 1993 XUÂN XƯA, XUÂN NÀY vb36 Xuân xưa, đã hẹn yêu nhau Thương anh -em hứa- trước sau một lời! Yêu đôi môi -đẹp nhất đời với đôi răng khểnh, nụ cười hồ ly Hỏi em, mỗi độ Xuân về Thích gì? -chớp chớp hàng mi... lắc đầu... “Thương nhau, em chẳng mong cầu ngoài tình anh -đẹp một màu thiên thu” đời, như người -vẫn phù du Xuân này đôi ngả ưu tư với tình không còn ai nói “Thương mình” không còn Em dệt thơ Quỳnh mộng Dao... Tết Giáp Tuất 1994, Mồng Hai (11/2) THƠ CÓ BAO GIỜ NUÔI SỐNG NỔI vb35 Ghi tặng Hồng, một người khổ vì yêu Thơ Ngày xưa -khi mới nói yêu nhau Ta hỏi: Vì sao? -Chỉ lắc đầu Năn nỉ Em -Cười- Không chịu nói Làm bài thơ -tặng- ngỏ niềm đau Em cười: “Yêu. Chỉ bởi Thơ anh đã nói lên tâm sự. Truyện mình Thi sĩ, xưa nay nghèo mọi thứ... chỉ giàu mộng ảo kẻ thư sinh...” Thơ ta làm- để tặng em yêu vài chục bài -đâu có phải nhiều! Dự viết hàng ngàn trang diễm sử cho Hồng- Khói lửa bạo tàn thiêu... bao nhiêu thơ... đứt... đoạn... trơ vơ rồi... mộng hoa... tình cũng xác xơ “Xa mặt, cách lòng” -đâu chuyện lạ Đời ư? -lẫn lộn Thực và Mơ Thực ư? -Đời đẹp với trăm hoa sông núi... muôn loài... nhịp tiếng ca... Hơi thở em thơm... tình rực lửa chìm trong mê... mát rượi làn da... Ngủ êm trong Mộng, đẹp gì hơn hết chán chường -quên hẳn nỗi buồn có tất cả điều ta ước muốn trăng khuya, gió sớm, nắng hoàng hôn Ta không hờn giận -nếu em quên bạn cũ -tình xưa- chút mộng hiền... Em sống vì em -cho Hiện tại Ngày Xưa-... xa quá... hết rồi... Duyên... hết rồi... Duyên phận... nói chi Thơ... cũng chỉ như hoa đẹp phất phơ... Thơ có bao giờ nuôi sống nổi người Thơ -cô độc đến bao giờ!? Em không còn nhớ -cũng đành thôi- kẻ vẫn làm thơ để tặng Đời... Thơ có bao giờ nuôi sống nổi Em- Người Đẹp. với cuộc đời vui... Cảm hứng sau khi gặp Hồng, 18-6-94 qua viễn thoại. XẤU ĐẸP vb37 Ngày ấy ta yêu em thương ngày. Lại nhớ đêm đôi môi hồng quá đỏ răng khểnh. Cười. Đẹp thêm Bao nhiêu người chiều chuộng mua chuộc. Đón và đưa bỏ không theo. Cũng uổng mặc trời nắng hay mưa Em đáp lại tình Anh lúc tuổi mộng còn xanh gót hồng chưa lấm bụi hồn thơ đẹp như tranh Thế rồi. Ta yêu nhau hẹn yêu đến bạc đầu hẹn yêu nhau “Chết bỏ” áo trắng chẳng phai màu... Ba năm trời. Ngắn ngủi hiểu nhau rồi. Bỗng xa xa nhau hờn với tủi ngang trái -bởi duyên ta! Ngày đầu, ta ghét em thay đổi -nhớ. Buồn thêm đôi môi hồng? -quá dạn răng khểnh? -Thật vô duyên Rồi... sau... nghĩ lại. Thương em “kẹt”. Chẳng còn đường không đành tâm phá hoại kẻ khác -thật hiền lương Hai mươi lăm năm qua bao lần Phượng nở hoa Ta còn thương luyến mãi huyền hoặc bóng Phi Nga Ta khắc khoải cầu xin lần nữa, gặp lại em hôn đôi môi hồng đỏ ảo diễm, nụ cười duyên. MÀU HỒNG KHÔNG PHAI-Ann/63-1 Hôm nay, ngồi viết chuyện tình ba mươi năm trước chúng mình yêu nhau hẹn hò. Những việc mai sau không bao giờ nghĩ đến câu giã từ cho nhau Tất cả Tâm tư Linh hồn. Xác thịt. Thực ? Hư ? cũng cười “Làm hai” -“làm bé” -“Được rồi” “dù sao em chỉ là người đến sau”. Thế rồi. Vẫn phải xa nhau Bởi thương ! - có kẻ khổ đau vì mình Tháng Mười - tuyệt vọng. Đường tình Chia hai - phải ý Chị Quỳnh không em ? Xa nhau, tưởng dễ dàng quên, biết đâu - muôn sự Nghiệp Duyên trùng trùng. Thơ xưa ! nghe vẫn não nùng, “Diễm Xưa” - tình một màu Hồng - không phai..!! July 6, 1994 LÀM THƠ TRÊN KHÔNG vb90tt 1 Nửa ngày, làm sáu bài thơ ngắn dài đâu kể- sao trơ trọi buồn Vẫn xa vợ -vẫn xa con dù gần- riêng một càn khôn -mỗi người Thương đời -vẫn khổ đau - đời cùng giường, khác mộng- than trời... ơi xa... 2 PM 18-7-94 QUÊN ĐIỆN THOẠI vb90 t/t Sửa soạn đi xa mấy tháng nay Vợ ừ, phút chót -kể còn may ! Ngồi xe, mới biết mình quên số điện thoại người thân -cực khổ thay... Tẩn mẩn, rồi mình cũng nghĩ ra mười hàng số gọi- viễn liên... xa Biết đâu, chúng đã vô tiềm thức Suốt chín năm... như chợt tỉnh mà !! Trên không. 18-7-94 BAY LÊN vb91 Hôm nay... nhất định qua chơi Montreal -quấy bạn... rồi thăm em lên tàu -nhắm mắt- ngồi im nghe thêm hồi hộp trái tim hòa đồng Máy bay cất cánh -Lạnh lùng bay lên -hơi thở muốn ngừng... phút giây Lên rồi... bay lẩn trong mây Thở ra... chiêu đãi quanh đây... mấy nàng màu xanh nước biển, y trang nụ cười mận đỏ rỡ ràng trên môi hồng -Ta bỗng nhớ, Hồng ơi ! bay mau lên, đến vùng trời Tô Châu Đường Bains, mình sẽ gặp nhau Quên, trong hơi ấm, nỗi sầu vi-ba... 18-7-94 Trên không. HẠ XUỐNG an88tt 1 Máy bay hạ cánh... từ từ xuyên qua mây trắng... tỏ mờ đồng xanh dọc ngang, nhà lộ vây quanh Detroit... thấp thoáng bóng thành phố xưa Bốn giờ bay- thấy mệt chưa? Mười hai giờ -Nóng- Buổi trưa hãi hùng... Detroit, 18-7-94 LẠI BAY LÊN an88 t/t Năm giờ, cất cánh bay lên chui qua khói bạc, đè trên mây thành Nhìn xuống dưới, một màu xanh đất màu mỡ -quá thanh bình- dòng sông Xứ người -đồng ruộng mênh mông yên vui sống -chiến tranh không hiểu gì Buồn một nỗi -lạnh quá đi Mùa Đông tuyết phủ -chán chê má hồng... Đi Montreal - 18-7-94 CHÍN NĂM TRƯỚC an89tt 1 Chín năm trước... trở lại tìm nhau Em mới ba mươi chín... tuổi đầu cô độc, còn ghi trong mắt ướt nụ cười không giấu nổi niềm đau!! trao tay, hành lý nặng... mang về phòng trọ - cười: “em ghét lái xe!” giữa mạn đàm, hôn nhau ngượng nghịu ôm nhau, nằm ngủ... Nóng. Trưa hè... Rồi đi ăn tối. Lại chiều nhau cố giữ. Van em. Vẫn lắc đầu . “Em phải về!” -“Anh yên ngủ nhé xa mười hai tiếng, chẳng sao đâu!” Suốt đêm không ngủ. Nhớ. Em ơi! vẫn thấy em... bên. Bẽn lẽn cười. Đêm muốn qua mau, trời chóng sáng gặp nhau... cần nữa... một lần thôi!! gặp nhau... yêu nữa... cuối cùng xa cho đến giờ - tình vẫn thiết tha. Trở lại đêm nay, nghe vắng lạnh Thành Tô chìm lặng -giấc Kinh hoa!! Toronto 18-7-94 MONTREAL vb89tt 1 Mông Lệ An, xa đã chín năm -Mùa hè, tháng 7, tám mươi lăm- lái xe -từ Mỹ- ba ngàn dặm gần bốn ngày đêm, lạnh chỗ nằm... Trở lại đây, Chiều Hạ. Nắng ơi ! hầm lên lầu thượng nóng ghê người... Phi trường vắng khách -Đi và Đến- xa lộ thưa xe -thoải mái cười !! Mông Lệ An, thành phố Pháp Lan (1) hàng cây xanh lá ngủ an nhàn... ngõ, hè... sạch sẽ, thênh thang rộng Đi bộ- đường xa -dốc- chẳng than!! Chui xuống hầm - đi xe điện ngầm không đông -thoải mái gác đôi chân xe vài phút nghỉ -lao vun vút Hứng bỗng lên- thơ nhịp mấy vần... Vài cô dựa cột - đứng chênh vênh nhường ghế cho ai? -kể cũng phiền quá mệt -bỗng dưng che miệng ngáp đất trời muốn đổ -cuộc đời quên !! (1) France (dịch theo Hoa ngữ). 21-7-94 LANG THANG ak90tt 1 Hôm nay, ta định đến tham quan Québec. (trùng tên với tỉnh bang!) Ngủ trễ -dậy trưa- vì quá mệt Chiều hôm qua - thả bộ, lang thang... Nghĩ lại. Nơi nào cũng thế thôi ! cũng xem phong cảnh, ngắm trông người... Ở đây, họ khác gì ta nhỉ ? cùng cuộc đời -chung nỗi khổ, vui ! Lang thang - tiếp tục... bước lang thang, ngắm trước, nhìn sau - bỗng chán chường! Đời cũng như mình -tham với hận thương người bạn trẻ ấy, thuần lương… (1) 20-7-94 Montreal. (1) Hôm tác giả đến tham quan Ottawa, hướng dẫn viên đã cho tác giả xuống lầm một địa điểm khác, cách xa bến xe bus. Bạn ấy đã bỏ tiền túi trả tiền taxi cho tác giả đến bến xe ấy,bằng chính số tiền thù lao vừa kiếm được trong buổi hướng dẫn. Tác giả rất bồi hồi, cảm động. BẤT NGỜ ann 65 tt-1 Trời đang nắng chang chang Mưa từ đâu đổ tới Ào ào. Sấm nổ vang Không ai chờ, ai đợi Ta không đợi, không chờ Đời là thật hay mơ ? từng phút giây biến đổi toàn những chuyện không ngờ... Hôm qua anh tài xế trả tiền (bồi hoàn) xe cho ta, hôm nay người bán vé chặn bớt tiền đổi ra (!) đời khổ vui lẫn lộn xấu đẹp cũng mình thôi áo cơm làm lộn xộn chán đời vối thương đời... Ottawa 1994 ĐƯỜNG BAIN NĂM CŨ vb42tt 1 Chín năm trước. Đến thăm người chào nhau. Bằng những nụ cười Thiền Na Bên nhau -Tình vẫn thiết tha trong nhau -không phút dời xa. Lạ lùng đôi môi em vẫn tươi hồng hơi em thở vẫn thơm nồng cỏ hoa nửa khuya. Hẹn đến chơi nhà Đường Bain. Kiểu Victoria. Trên lầu chui qua hầm tối. Đụng đầu ra vườn sau. Choáng ngập màu... ơi, trăng Ngủ riêng. Hai gối. Một chăn Tha hồ “ba, bẩy” - ai ngăn trở đò?! Sáng ngày -tỉnh mộng giấc Hồ đầu giường, dưới gối... sách Bồ Tùng Linh Đường Bain. Trở lại một mình hôm nay. Tìm mãi đâu hình dáng xưa?! Toronto 27-7 NGÀY ẤY, THĂM EM Ann- 62 Ngày ấy. Thăm em giữa nắng hè xứ người. Ra rả quốc* không nghe đầu đường, cuối ngõ, đâu đào lựu ? vườn vắng, mù tăm đóm lập lòe... Hai đứa nằm im dưới bóng trăng cùng chăn. Riêng gối. Chuyện lăng băng “Đồng sàng, dị mộng” nghe như vẫn đúng - dẫu “yêu vùi”... chẳng nói năng Sáng sớm - lên lầu - ta tắm chung trong bồn nước -nóng, lạnh- vui cùng Em săn sóc kỹ cho thằng nhỏ, Cháu bé chừng như muốn rét run Em hỏi: Ngày nào gặp lại nhau ? đời người phấn nữ được bao lâu ! bao nhiêu kinh ngọc, thư hồng vẫn chưa đủ tiêu tan một thoáng sầu... Ta hẹn một ngày trở lại đây từng đêm ôm ấp cánh hoa gầy Hôm nay lạc lõng trên hè vắng đi khắp thành Tô... mộng kiếm ai... Toronto 28-7-94 TRỞ LẠI CALI- ann- 60/1 Trở lại Cali một buổi trưa mười ngày lang bạt. Nắng, không mưa qua trăm đường ngõ, bao thành phố đời bỗng vui... vì cảnh đón đưa... Bỏ Huế, Sàigòn... mấy chục năm Tổ-rồng-to (*) lạnh... bớt hờn căm...? bao nhiêu bạn mới -tâm tình mới hứng khởi vì Thơ, rút ruột tằm... ừ, dẫu người xưa chẳng hiểu ta chuyện gì qua - hãy để cho qua khi tình đã chết -ai còn nỡ níu lại tâm tư chút nắng tà... Trở lại Cali -sẽ nửa đêm máy bay bốn tiếng - đợi. Ngồi im viết dăm truyện ngắn -nhìn em bé thè lưỡi hồng-luôn miệng mút kem... Trở lại Cali -nhẹ nỗi lòng chuyện mình ? -dù có, đã thành không chuyện đời ? - có phải Duyên và Nợ ? cũng chẳng buồn - khi đã trả xong. (*) thành phố Toronto được người Việt đặt tên riêng. Minneapolis -St. Paul 28-7-94. Chiều đợi máy bay. .SINH NHẬT NÀY, TA CÓ MỘT MÌNH An - 96/1 Mười bảy này...sinh nhật của ta ? của ta ? của bạn ? của bao người... ta không muốn nhớ - không còn nhớ ngày ấy -già thêm một tuổi đời... Mười bảy này... sinh nhật của ta không chờ đợi... cũng chẳng mong. Và xa rồi, sinh nhật ngày xanh mộng quà tặng, tha hồ... hỏi mẹ cha Sinh nhật này... ta không có em bên mình - như thuở mộng Thuyền Quyên trao môi, gửi má... cho quà tặng “áo trắng thiên thu” đẹp nỗi niềm Sinh nhật này... ta có một mình lạc loài như triệu triệu sinh linh không ai cứu rỗi... nào ai hiểu tâm sự buồn... xưa Vạn lý thành... Sinh nhật này... ta chỉ muốn quên quên là nhớ đấy... hận : còn duyên quẩn quanh chậu kính buồn thân cá vũ trụ nhân sinh lắm ảo huyền... 2-9-94 HAI MƯƠI NĂM... vb39tt 1 VẪN THƯƠNG NÀNG..! Đường khuya, đuổi bướm... tìm ai ? dáng hồng bóng diễm hình mai nhạt nhòa nghe như thiếu nhịp huyền ca ánh đèn vụt sáng mình ta bẽ bàng hai mươi năm vẫn thương nàng hai mươi năm nhớ mấy hàng từ ly “đường ai, -anh nhé- nấy đi coi như đã chết từ khi lấy chồng”. 89-90 NGHE MỘT KHÚC NGÂM Ta đã buồn... vì chuyện cách chia bao nhiêu năm... những phút vào khuya đã đành vạn pháp là hư, vọng như sắc hình in mặt tấm bia... Ta vẫn buồn... dù vẫn muốn quên nỗi đau xưa... rã mộng hoa duyên... đã đành thế sự như bào ảnh thoáng hiện rồi tan biến... ảo huyền... Ta đã buồn... và vẫn đớn đau dù thời gian lặng lẽ qua mau... nói quên, nhưng dễ gì quên được ? hát khúc Xuân tiêu vẫn nghẹn sầu ! Ta đã buồn... và... lại khổ thêm khi nghe (đàn, sáo vọng qua đêm) giọng ngâm đài các xuyên mây biếc sôi động tâm tư vạn nỗi niềm... Ta cảm ơn... Huyền Trân Thúy Vinh Bảo Cường Mai Ngọc Đoàn Yên Linh Cho ta sống lại Xuân Như Ý Đàn Thạch Cầm - ai oán chuyện mình ! Ta chẳng quên... Tôn Nữ Hỷ Khương giọng vàng, -mê- Núi Ngự sông Hương... Đông, Tây, nối nhịp cầu thi khách trải khúc Tình Ca khắp bốn phương... Ta nhớ ơn Em, cảm tạ Hồng cho nhau kỷ niệm gấm hoa nhung... Hôm nay, giải tỏ niềm tâm sự Thiên hạ nghe... vui chút chuyện lòng... 3-2-95 HAI TIẾNG “ANH YÊU” án/16 Ngày ấy. Ta vừa mới gặp nhau cánh hoa hồng... diễm đẹp tươi màu E dè... như một tân nương tử (1) nhẹ gật đầu... không nói một câu ! không nói - nhưng tình muốn vấn vương sông Thu, ẩn mặc nỗi niềm thương... chờ hoa duyên nở, đêm trăng hạnh ru nhạc Thơ Xanh, khúc diệu thường !! Ba, bốn tuần sau... Hỏi truyện nhau ngập ngừng “Thưa Bác” - ngó, nhìn sau... trước... hương hoa thở... thơm mùi phấn trong nỗi vui... nghe... một thoáng sầu Sầu... bởi em chưa gọi tiếng “Anh” duyên thơ buổi sớm -vẫn mong manh! Thúy Kiều truyện, nhớ : “tình như đã... ngoài mặt còn e...” -chớm mộng lành... Rồi... một hôm nào... nói đến Thơ em vui... mặt hết vẻ thờ ơ... Bắc cầu, từ đó, ta vào mộng hai tiếng “Anh yêu”, vẫn đợi chờ !! Vẫn cứ mong... cho đến một ngày mùa Đông, đôi ngả, sắp chia tay... cánh hồng ta trải trời Nam Á, Em lặng nhìn theo... mưa bụi bay... Thư sớm trao - dù chỉ một trang giấy màu hồng, chữ đẹp, hai hàng : “Đi mau về nhé, Anh yêu quý nửa kiếp ân tình đã nặng mang...”. (1) Chỉ “cô dâu” mới. 8-2-95 LẦN ẤY, XA NHAU... Hồi tưởng lần gặp 1985 Lần ấy xa nhau đến bốn ngàn chín trăm ngày nuốt lệ ly tan Mười giờ phản lực chia Nam Bắc heo hút cô phong lạnh tiếng đàn ! Nghĩ chẳng bao giờ gặp lại nhau lần nào nữa Lạy Chúa xin cầu gặp Người chỉ một giờ giây, phút để vợi niềm thương nhẹ nỗi đau ! Ừ ! nguyện cầu thêm chỉ xót xa hơn mười năm nhớ miệng, môi... và hơi em thở... nhẹ thơm hương phấn Kỳ nữ Tây Thi xóm Trữ La... Nhưng... có lẽ Trời thương Chúa cũng thương Phật từ bi nối mấy trùng dương Gió thành Tô cưới trăng Vùng Vịnh (1) hai đứa chung chăn gối muộn màng... Gác nhỏ. đùa... yêu nhau dưới trăng lõa lồ... cây lá... vệt sao băng... Thoáng buồn nói : “phải đây điềm xấu, chuyện chúng mình không lối thoát chăng?” Rồi... sớm hôm sau vội cách chia hơn ba ngàn dặm lạnh trời khuya... Em không nỡ bỏ vùng băng giá Tuyết đổ - buồn như những mộ bia ! Ta chẳng bao giờ dám phụ ai, hình như Định Mệnh đã an bài!? Trả cho xong Nghiệp ân tình lỡ “Mộng ngọc, thơ hồng” chẳng nhạt phai... 25-3-95. (1) Vùng Bay Area. DẪU CHẲNG QUÊN, vb 43 TÌNH ĐÃ ĐỔI THAY Vẫn biết yêu là sẽ khổ đau -mối tình đẹp nhất, được bao lâu?- Khi gần, là đã xa rồi đấy, gặp mặt vui, chia cách, vội sầu! Đâu phải yêu là chỉ “nói” yêu ! vẫn mong chiếm hữu dáng thiên kiều ôm trong tay núi đồi xanh mộng, suối hạnh đào thơm cỏ Bích tiêu... Chỉ tiếc môi hồng không mọng mãi, tóc xanh rồi bạc. Rụng. Và khô. mắt huyền ráo lệ, như khờ dại hơi thở nhạt mùi hoa bưởi xưa! “Giây phút ban đầu!! dẫu chẳng quên không còn sôi động bước Tâm quyên Thời gian qua cuộc đời thay đổi Vũ trụ Thiên hà cũng đảo điên ! Dẫu chẳng quên, tình đã đổi thay không còn mê rượu chẳng còn say Khúc ngâm “Hồng Ngọc” nghe vừa dứt rạo rực tâm tư mấy phút này !! 1/2-04-95 MƯỜI NGÀN NGÀY bb24 Mười lăm năm trước viết bài “Ngày Xưa, Áo Trắng” tặng người mình yêu xa rồi... Thánh nữ Tiểu Siêu trời Ba-tư đất Việt hiu hắt sầu thương nhau? áo gửi tặng nhau màu bạch ngọc mối tình đầu thư sinh y nguyên áo giữ bên mình nhìn khung mắc cũ nhớ hình dáng xưa mười ngàn ngày đã có dư niềm thương áo trắng vẫn như ngày nào!! 28-9-95 HAI MƯƠI LĂM NĂM... vb47tt 1 VẪN THƯƠNG HỒNG Tặng: Tây Cung Hồng Điểm Tháng này, mồng Một, hai mươi lăm năm trước. quen nhau. Bước lặng thầm Thơ ngọc, trao tay hoài mộng diễm gót hồng, yểu điệu dáng yên vân Năm đầu, bẩy tháng mới thương nhau thỉnh thoảng vui thôi - quá nặng sầu Duyên dáng, hay cười, còn “đẹp ác” Em làm bao kẻ nghẹn ngào đau... Năm sau, hồng ngọc đã trao thân giận dỗi, xa nhau... biết mấy lần! Thử lửa? thực vàng đâu ngán sợ? nỗi sầu ngang trái nhạt nhòa Xuân... Thương nhau - đã hiểu- lại càng thương năm thứ 3 -hai ngả, đoạn trường... Hẹn gặp nhau, chân trời xứ lạ cát đằng hầu hạ bực Quân Vương... Xa nhau? vì Núi Lào, sông Mã Thật sự, thương nhau những buổi đầu? Thư viết: “Mình yêu” - còn “quý” nữa Tháng 10, thủy nạn để Hồng đau! Rồi... từ đấy mộng ngọc tan tành bỏ tiếng “Mình yêu” - chỉ gọi “Anh” Thư vắng lần- xa dần... cánh bướm làm sao quên nhỉ, hận ngày xanh! Thì... ta cũng muốn “trả thù” em dạ vũ, phòng trà, đến mỗi đêm... chìm đắm trong lời ca, điệu múa môi hồng, rượu ngọt... thử như điên..! Quên làm sao được? - có ai yêu như lối em - cam phận tiểu kiều không được- thôi chờ cơn bão táp phá tan kỳ vọng- bước chân theo Ngày đầu giận - mãi... hiểu... rồi thương nối lại - còn mong- khúc nguyệt thường đã mấy lần hồn qua Mã Đảo thăm người xa- hát nhạc Tiêu Tương Gần hay xa - cũng chỉ là duyên thương mãi - trăm năm - chuyện hão huyền? Đừng trách! mỗi người riêng số phận giang hồ, hắc bạch, kiếp truân chuyên Thì thương! Thì nhớ! giận hờn chi! đời có như ta muốn? Thật kỳ! trăm ý, trăm người! chung cảnh giới ba đời Nghiệp hiển hiện huyền vi Ừ, trong hạn hẹp cõi Vô Thường rút lại còn hai chữ Sắc Hương rồi cũng một lần sa Địa Ngục khờ gì, không nói chuyện Yêu Đương?! Biết yêu là khổ -khổ còn hơn độc kiếm - cô phong lạnh nỗi buồn Dẫu dựng lâu đài trên bãi cát Thu tàn - vẫn đẹp buổi hoàng hôn Ta đi tìm bạn khắp nhân gian Nam, Bắc Đông, Tây... khói lửa tàn... Từ buổi Tang Thương trùm Đất Nước ra đi... bỏ lại cánh phong lan... Ngu ngơ đất Mỹ tạm dung thân quên cả thù xa lẫn bạn gần... lăn lộn cuộc đời cơm với áo bốn mùa, có biết phút nào Xuân? Bẩy mươi bẩy... bắt được tin em lưu lạc Tô thành trắng tuyết in... Thư hỏi thăm- vài lời nhắn lại “đang “move” nhà mới... hãy chờ tin...” Thế rồi... từ đấy bặt tin ai quá bận mưu sinh... tóc bỏ dài 7, 8 năm- không thơ thẩn nữa lo bày con nhỏ -chuyện ngày mai... Sáu năm làm Tếch, thật là vui không kể hai năm cạo giấy... bồi Thử tự kinh doanh ba, bẩy lượt bạn lừa, người gạt... chỉ cười thôi 85 -hát lại khúc Lăng Tiêu em vẫn còn vui chuyện tiểu kiều Tháng 7, vượt ba ngàn dặm thẳng Thành Tô, tìm Thánh tích Tình Yêu Gặp nhau, quấn quít chuyện sau, xưa mười 4 năm -xa vắng, chẳng ngờ diễm mộng, không còn xanh nét ngọc môi hồng, rượu ngọt hiến dâng Vua... Lời xưa hẹn lại... hẹn... rồi... xa (ai nỡ đang tâm phá cửa nhà của bạn, yêu mình-) vì lắm kẻ tình không chấp nhận truyện tay ba ! Thì... thôi, yêu chỉ để mà yêu đường kiếm nào thâu nổi Nhị Kiều? Ừ, nghiệp, Ừ, duyên - đành chịu vậy Ơn tình, đã trả được bao nhiêu? Ừ, yêu, đâu cứ phải gần nhau ríu rít bên nhau, đến bạc đầu? Thử trọng tâm hồn- quên thể xác không mong chiếm giữ- chẳng hờn đau Hai mươi lăm năm... vẫn yêu Người yêu một lần... thương hết một đời... Đây, có phải Tình Yêu lý tưởng? đâu cần kề má với hôn môi... Hai mươi lăm năm... vẫn thương Hồng như thuở nào... vương tội tổ tông Sầu nhạt nhòa... thương dài vạn kiếp ngút cao ngàn núi, rộng ngàn sông... 17-4-94. Kỷ niệm 25 năm mối tình Hồng. CHIỀU CUỐI NĂM bb60 Chiều cuối năm. Nghỉ. Lại buồn Sáu ngàn, ba vạn ngày... còn bao nhiêu? đời mình vui ít khổ nhiều hiểu người chán cả Tình yêu Thánh Thần... dù tư tưởng Đạo thấm nhuần vẫn bâng khuâng nhớ mỗi lần xuân qua Thương Hồng, Hồng thật yêu ta lỡ lầm một phút đành xa ngàn đời!! Ngày 31-12-95, trên xa lộ 280. THEO CUNG...TUYẾT NGỌC bb 27tt 1 ? Cảm hứng từ Hạ Vân Trời mùa Hạ Nắng. Không mây ta đi... nghe tiếng hát ai ru hồn nhẹ như hơi thở... môi hôn trong đam mê cỏ hoa buồn ngẩn ngơ dù đời là thực hay mơ theo cung Tuyết Ngọc đến bờ thanh hư ta quên... quên hết ưu tư cho mình một phút không du Niết Bàn... 01-9-95 SƠN KHÊ ak89 Chín năm trước. Đến Tô thành trong chiều nắng cháy bên mình trọi trơ Tâm tình ghi mấy vần thơ gửi người- có đọc không? chờ hồi âm... Hôm nay, trở lại âm thầm gọi thăm nhau- biết mấy lần? -ai nghe ? Rõ ràng, nước dựa, trăng kề nghe như cách trở sơn khê ngàn trùng... Bến xe bus-Toronto 22-7-94 THƯƠNG HÌNH NHỚ ẢNH vb45tt 1 Hỏi anh, sao quá thương Hồng Huyền Ca, hai tám năm ròng... còn mê mịt mù. Cách biệt sơn khê ngàn trùng diễm ảnh nghe tê phím sầu Thương Hồng lắm - có gì đâu thương nhau. Cho hết. cho nhau cuộc đời ! trọn thân xác. Những nụ cười cho Tình Yêu. Cả mây trời biển xanh ngày nào, em nói: “yêu anh” đêm nào, em gọi tiếng “Mình yêu ơi” thương anh. Và quý nhất đời nhường ai, kẻ trước. Mình: người đến sau Đoạn tình. Nuốt lệ ngùi đau xa nhau. Cũng bởi thương nhau. Lạ lùng. Mười năm xa. Vẫn một lòng gặp nhau. Tình vẫn mặn nồng. chỉ thương... không đành phá vỡ gia cang của người. hát khúc Yêu đương... một mình... Ghi nhớ tình cảm của Hồng, tối 12- 9-93 sau khi nói truyện với HMT. TÂM TƯ NÀY TẶNG NGƯỜI TRI KỶ Một khúc ngâm... ghi lại mối tình thơ buồn đau... nửa kiếp phù sinh. Bích Vân ngoài nớ... kêu khen bạn, Hồng Điểm bên tê, gọi nhắc mình. Gần trọn mười năm, không gặp mặt, Chỉ vừa một buổi đã nêu danh. Tâm tư này tặng người tri kỷ Tàng thức thiên thu giữ bóng hình. 16-3-95. Cùng ngày, BV gọi buổi sáng, H D kêu buổi tối để cảm ơn băng thơ “Th.H.M.Ng.” |
|