Số ra ngày 01/01/2019: Sinh Hoạt & Đổi Mới |
thơ | |
Gót Ngọc Quan Âm & Dương Huệ Anh | |
Gót Ngọc Quan Âm là tên một thi phẩm trong Tổng tập I Thơ Dương Huệ Anh, xuất bản vào năm 1997 ở Mỹ quốc. TT Thơ này gồm có 6 thi tập riêng, ngoài tập GNQA, còn 5 tập khác mang tên: Thương Cả Trăm Hoa, Thơ Hồng, Thơ Xanh, Ba Mươi Năm Trước, Hai Mươi Năm Lưu Vong, dày gần 500 trang...TT Thơ này được văn, thi giới VN lưu vong đặc biệt chú ý, một nhà thơ có nhiều thành tích về văn học- Hà Trung Yên - đã coi nó như là một hiện tượng....Xin coi bài riêng nhận xét về thơ DHA trên website này..Xin cảm ơn trước. BBT .. -36 bài-9/19/14. LẬP THU anh/930 Hôm nay, ai biết là Thu trở về đây- lạnh tê u cốc sầu thoáng nhìn gương, trụi mái đầu nghe trong thơ- nhạt một màu thiền sinh 7-8-93 TRẮNG BỜ HOA Phụ họa thơ Tuệ Nga Đón Xuân, không chỉ có ngàn hoa chiều cuối năm... mưa, bỗng nhớ nhà Đào vắng lâu rồi -thương cảnh cũ Mai gầy thêm nữa, tủi người xa... Cành hoa Dân chủ, hoa còn ngậm Giấc mộng Hòa Bình, mộng chửa qua lẫn lộn vui, buồn, Xuân trắng ngõ trắng bờ hoa, trăng giải Thiên hà. Jan.18, 1993 HIỂU PHẬT RỒI THƯƠNG an87tt 1 Kỷ niệm thăm chùa Giác Minh ngày mồng Một đầu năm. Xanh, đỏ, vàng, đen... loạn gió màu chùa đây! -Phật tử phải tìm đâu ! Cờ năm sắc, phất phơ trong gió hương khói trầm bay... nhẹ nỗi sầu... Phật ở đâu -rồi, Phật ở đây Quan Âm ngàn mắt với ngàn tay... hai bên, này Mạn thù Sứ lý và Phổ Hiền- sư, tượng khói lay... Phật tổ ngồi kia, nghĩ ngợi gì đại hùng, đại lực, đại từ bi... khai đường, dẫn lối bày con dại thoát khổ, Chân Tâm chỉ lối về... Phật vẫn an nhiên với tháng ngày vô biên, Pháp lực ngửa bàn tay... không như Chúa chuộc dùm nhân loại bao nỗi oan khiên, tội lỗi đầy. niệm Phật, không dưng bỗng hiểu là bao nhiêu thiện, ác Ở lòng ta... con đường giải thoát? -Trừ ba nghiệp khởi diệt niềm đau cửa Ái hà... Hiểu Phật... rồi thương các chúng sinh đi chùa lễ Phật, đọc cầu kinh... trông chờ Thần Thánh ban ân huệ bao kẻ xin Xâm, tự hại mình... Jan.23, 1993 CỎ DẠI vb3/tt 1 Nấm dại-từ đâu mới mọc ra không ai trồng nhỉ -mấy ngày qua cỏ vườn ai, bắt đầu khô héo nắng cuối Hè thiêu đốt thịt da... Lạ quá, vườn sau như ngõ trước lá hoa tàn lụi -mặc tay ai chăm nom -nhưng cỏ hoang, cây dại mới nhổ hôm nao lại mọc dài... Cỏ dại -khác gì bọn trẻ hoang bỏ nhà, bỏ học, bỏ Thiên đàng... chạy theo lối sống loài muông thú gục ngã -bàn tay lũ hổ lang! Em bé mười hai... đã mất trinh hiếp dâm năm tám tuổi - rùng mình... ghen nhau, xác chặt ra từng khúc bắn bỏ người yêu chết -lặng thinh! đọc báo, buồn ghê! chuyện thiếu sinh rủ nhau đi cướp phá... nhà mình! hôm nào, ghé quán cà phê... nhớ em gái “sì ke”... rất gợi tình... Xã hội này băng hoại... bởi đâu -lâu rồi, đời lắm khổ, nhiều đau!- không là “nghiệp”, phải chăng là “số” Hay tại mình chưa muốn giúp nhau? 1993 CÓ LẠ GÌ ĐÂU vb4/tt 1 Cảm hứng từ sách “Bản Thánh Ca Tình Ái” -Vũ Thị Dạ Thảo. Có lạ gì đâu - những chuyện tình lần đầu gặp đã rộn tâm linh... trên đường tuyết đổ hay hoa nắng cũng chỉ là duyên... đến với mình... có lạ gì đâu - chuyện của chàng lần đầu gặp... nhớ bóng thiên trang đôi môi, đôi mắt. Hay đôi má suối ngọc. Mùi hương. Ngọt giọng vàng... có lạ gì đâu - chuyện của nàng lần đầu nhớ -mái tóc bồng tang... nụ cười từ ái -tâm cao cả dáng điệu -hiên ngang, vẫn dịu dàng... có lạ gì đâu - nỗi đợi mong khi hoa thúy ái nở trong lòng... không mong, không đợi -sao yêu nhỉ? nhún nhẩy, giày cao đẹp nét cong... có lạ gì đâu -chuyện nhớ thương khi đàn tim nhịp khúc Mê trường không thương, không nhớ, làm sao hiểu tâm sự cầm ca, kiếp gió sương ! có lạ gì đâu -nỗi khổ đau bao nhiêu mộng ảo, bấy nhiêu sầu... thương rồi, hận đấy -nào ai khỏi? thuốc đắng, bao đường -nuốt bấy lâu có lạ gì đâu -những chuyện đời thương, yêu, sầu, hận... bấy nhiêu thôi... Thiên Đường, Địa Ngục -tầm tay với Thần Thánh cao xa... để mặc người... August 93 CHUYẾN XE VÀO ĐẠO vb5/tt 1 Kỷ niệm ngày đi xe chung đến viếng thi sĩ Phương Hồ Một chuyến xe đông -đủ chín người -Thảnh thơi, chỉ bẩy chỗ ngồi thôi- Vòng đường 88 lên miền Bắc tiễn một người đi... vĩnh biệt đời... Ngồi dưới sàn xe, một tiểu ni cong lưng, cúi mặt, dựa thành xe... cà sa, tựa gối -tay che nắng Bồ Tát, lâm râm khấn nguyện về... Bồ Tát xông pha giữa bụi trần phăng phăng, xe lái -vững tay chân nụ cười hàm tiếu -môi vừa nở niềm oán ân như tắt lụi dần... Em dựa vào ta, muốn ngủ yên -đường còn xa lắm, quá truân chuyên- không còn e ngại -tình sôi động có phải là đây ý vị Thiền?! Ta vẫn nghe mùi... hoa dạ hương thơm thanh thoát... tóc nhẹ mây vương... Đi vào Đời, bỗng như tìm thấy bóng Đạo huyền vi lóe quảng trường... April 15,1993 BÀN TAY vb6/tt 1 Ngày nào ấy rất xưa xa Động Hoa Đào bóng Tiên sa (câu bát??) bàn tay em đẹp ngọc ngà cũng thua đời này mấy kẻ làm Vua có thành, ấp, bạc vàng... mua nụ cười của ai Đẹp nhất là Người! ấp ôm giây phút muôn đời khó quên Bỗng... rồi thế cuộc đảo điên hai mươi năm... gặp lại... duyên đã tàn hằn sâu, dấu vết thời gian trên tư dung ấy, trên bàn tay kia héo khô, đen đúa, chai lì da ngà, thân ngọc... còn gì... để mơ bàn tay đẹp ấy- bây giờ chuyên cần lao động- hững hờ gió mây mồ hôi, đổi bát cơm đầy hoa thơm, cỏ mướt bàn tay vợ hiền Ôi, bàn tay quá diệu huyền Đạo trong sự sống tìm Thiền đâu xa! April 28, 1993 LAU SẬY vb10 Lau sậy là ta -vẫn nhớ thường- thoát từ bụng Mẹ, nặng yêu thương... chân tay co quắp, trong tù tối hé mắt -kinh hoàng, ánh Thái dương! Trời cao vô lượng. Đất vô cùng. xanh thẳm không gian. Biển chập chùng. Núi mấy từng... xuyên vùng khí quyển rừng cây dầy đặc, bão không rung... Thân này yếu đuối quá đi, Ôi ! chút gió, hơi sương, đủ bệnh rồi... bốn chín tuổi, đầu, râu, tóc bạc tóc thề, thiếu nữ héo khô môi... Thân này yếu đuối, nhưng đầu óc cũng chẳng thua ai, chẳng kém ai... ta đã lần hồi chinh phục lửa phá rừng, bạt núi, vượt sông trời... Ta dựng Trường Thành muôn vạn dặm khơi sông, cứu hạn mấy Tràng Giang... xây bao thành phố trên sa mạc (1) bay loạn không gian, lấn Quảng hàn... Đạp đất, tung trời, xuyên đáy nước truyền hình, muôn vạn dặm truyền thanh kéo dài tuổi hạc, thêm xuân sắc ... thoát khổ đau, Ôi, mộng chửa thành ! Bệnh, lão, muôn đời, ta vẫn khổ tử, sinh... một kiếp ngậm ngùi đau ! vòng tay hữu hạn trong vô hạn chớp mắt... trăm năm... bạc mái đầu... (1) Saudi Arabia. LỤT MISSISSIPPI vb7/tt Ghi nhớ trận bão lụt vùng Trung Tây, Mỹ Quốc, tháng 7/1993 Thời tiết đổi thay... cũng lạ kỳ hôm nào dòng Mississippi hiền lành- còn chảy từ phương Bắc năm Tiểu Bang vui đón nắng Hè... Giông bão từ đâu đến... gió mưa liên miên- hết sớm, tối... rồi trưa bẩy ngày... trút đổ cơn cuồng nộ mực nước dâng đầy... cực khổ chưa? cũng tưởng rồi... mưa tạnh, gió dừng luôn hai tuần lễ... vẫn không ngưng để... rồi... nước tức... đê, bờ vỡ... Lụt... bỗng tràn lan... rất lạnh lùng... đồng ruộng mênh mông... nhà cửa ngập ngựa, người, mèo, chó... chạy đi đâu? xe ai lún bánh, không đường tiến nước cuốn... còn trơ mấy nhịp cầu... Nước cứ dâng cao... đường ngập rác hai mươi bộ... phố xá chìm sâu đó đây chồng chất... ngàn bao cát chặn lối, ngăn đường... biết được lâu? Xa lộ đóng rồi... điện nước không bao nhiêu xe chất đống ngoài đồng cũng may... tai nạn không nhiều mấy lũ trẻ... đồi cao, vẫn chạy rông... Thế giới tranh đua, Mỹ đứng đầu thiên tai, địa chấn... thiếu gì đâu! “Kiến trong miệng chén” dù vui đấy trói buộc thân gầy nỗi khổ đau ! 7-93 KHÔNG ĐÀO, LẤY MẬN vb8/tt 1 Thôi, mồng Một Tết qua rồi mới đi Chùa, đến thăm vài người thân ngoài trời, có thấy gì Xuân? hai bên xa lộ, cuối tuần vắng xe xa đâu tiếng pháo, chợt nghe tha hương sầu bỗng dậy... se sắt hồn Xuân này mười tám Xuân buồn Xuân nào giải phóng hết còn xa quê ! Hôm sau mệt, ngủ như mê đường xa mòn mỏi ngựa... tê tái lòng... tuổi đời thêm nặng. chất chồng niềm thương, nỗi nhớ, môi hồng, tuổi xanh không đào, lấy mận, vài cành điểm tô Xuân đẹp. Như tranh thuở nào Hôm nay, còn đón đưa chào âm ba tiếng hát, ngọt ngào lời ca Ngày mai, bạn vắng, người xa trở vào Guồng Máy nhìn hoa Xuân tàn... Jan.24/5-93 Mồng Ba Tết. LÀM TRĂNG, LÀM BIỂN vb9/tt 1 Cảm hứng từ “Tặng phẩm Tình Yêu” của Vi Khuê. Nếu muốn đi, Ờ, xin cứ đi nhìn cao, ngắm thẳng dẫy Ba Vì đường xa, cỏ dại, đầy rơm rác hầm hố, chông gai xá kể gì ?! ganh ghét, bon chen... vẫn thói đời xin làm biển động, bóng trăng soi... Bi ca, vang dội trời Nam Hải Bồ Tát an nhiên, giấu nụ cười... đừng bận lòng chi, bọn “chó rơm” hằng sa kiếp ác khổ thân còm... Phi tần, cũng một đồ chơi bẩn của lũ Vương Hầu nặng áo cơm... Ta phải thương Đời, hay phải ghét? “bỏ thương, vương tội”, cũng đành thôi! nằm trong Guồng Máy, ta hằng nguyện làm đẹp, làm vui giúp hộ đời... Ta muốn làm trăng, làm biển cả bao la trời đất, một niềm thương... giả, chân, hư, thực, đâu còn lạ! đẹp, xấu, buồn, vui... chuyện cũng thường... Nếu muốn đi, Ờ, xin cứ đi, nhìn cao, ngắm thẳng... dẫy Ba Vì... đường cao, cỏ dại, đầy rơm rác hầm hố, chông gai, xá kể chi!! Jan.01.1993 ĐẠO Ở ĐÂU ? vb11tt 1 Ta chán đời... từ thuở ấu thơ mong đi tìm Đạo... ở phương mô? Trên trời, dưới biển... Nam rồi Bắc Cực Lạc, Thiên Đường, chuyện tỉnh mơ... Chúa bảo: tin đi, Ta sẽ dẫn về nơi Hằng Cửu... sáng muôn đời... Allah ơi, có khi lầm lẫn nói “chỉ Ta là Thượng Đế thôi!” Đạo ở đâu? Ừ, Đạo ở đâu? đời vui một, khổ mấy rồi đau... đường nào giải thoát, Ơi, Bồ Tát ba bốn ngàn năm vẫn nặng sầu... Hỏi đạo, thày tu bỗng hoảng kinh (1) “Mây trên trời biếc, nước trong bình” Đạo Đời xen lẫn -Đường Tam Tạng Tây Trúc tìm đường đến thỉnh kinh... Ngày ấy, Nam Tuyền chỉ Triệu Châu “Thế nào là Đạo, Đạo tìm đâu...” Bình thường Tâm: Đạo, Tâm là Đạo Chân lý không ngoài cuộc biển dâu!! (1) Lý Tường hỏi đạo ngài Dược Sơn Duy Nghiễm, được trả lời: “Vân tại thanh thiên, thủy tại bình”. 1993 ĐÁP TẠ NGƯỜI THƠ vb12tt 1 Tặng Tuệ Nga-Phương Hồ Sách tặng, hôm nào gửi bốn phương chỉ mong gợi lại chút tình thương... muôn nhà, bốn biển, từng chung một Mẹ -một lần vui, một đoạn trường... Cánh thiếp chiều nay, đẹp lạ lùng trăm hồng, ngàn tía, vạn xuân dung... gửi từ đôi bạn thơ -miền Bắc đường núi xa, mây khói chập chùng... Ta lấy gì đây, đáp tạ người thơ, làm đời đẹp, để đời vui... Phương Hồ, mong kết tình văn mặc Thơ Tuệ luôn yêu Phật, giúp đời... đã khổ đau từ Vô thủy kiếp tham, sân ngụp lặn, cõi này mê... lấy xương lấy máu làm duyên nghiệp Chân tánh, Như lai, khó lối về... Có lúc, mình không hiểu nổi mình chắp tay, niệm Phật bỗng hồi sinh... theo chân Bồ Tát, mười phương độ phiêu dật hồn thơ, nhẹ viễn trình... Jan.17-1993 NGHĨ VỀ THIỀN vb15/tt 1 Thiền Vô Sắc Không Thiền vô biên giới Thiền vô hình. Không cửa ngõ vào ra Thiền là Thiền. là ánh sáng ngời xa (không thể diễn bằng ngôn từ, văn tự) trong tịch tĩnh. Dù tương lai, quá khứ Thiền là Thiền. Là Đạo? Đạo là Tâm? Phật là Tâm. Tâm là Phật. Chẳng nhầm ! Thiền là Tịnh Không. Tánh chân thường tại Thiền như Phật, tương đồng không sai trái. Đặc tính Thiền? Là thanh tịnh, sạch không không đến, không đi không tăng, không giảm không thăng trầm. không hoen ố bụi hồng. không biết đến ngày tháng năm hữu hạn không vướng vào hình tướng của thế gian Thiền là Thiền -Đạo không thể nghĩ bàn Kẻ thiền sinh vượt ra ngoài chấp trước bỏ thị phi, không phân biệt Ta, người Trở về nội tâm ngời soi Bát thức bằng mọi cách ở khắp chốn, từng nơi trong Tỉnh thức nhập thâm vô Tự tại Ừ, Thiền là pháp nhiếp tâm để Tâm an trụ trong Thiền Định nên phát sinh Trí Huệ uyên uyên đi tìm Phật Tánh gặp liền Chân Tâm... Feb.15,1993 NỖI SẦU THIÊN THU vb17/tt 1 Tặng một số cựu tù cải tạo Bỏ rừng núi bỏ trại giam trở về làng phố... nát tan cuộc đời bao năm tù ngục- rã rời tâm hồn, thể xác- hết rồi mộng hoa tan đàn, xẩy nghé -con ta vợ mình nâng hứng... bỗng... ra vợ người nỗi buồn, khó nói nên lời nỗi đau, chỉ muốn kêu Trời Đất nghe Thù này -dù tỉnh, dù mê chưa tan lửa hận, còn tê cái đầu... Bỏ đi, thù hận, xin cầu Hòa Bình xứ sở- quên sầu thiên thu... 1993 NỤ HOA VƯỜN SỚM vb17 tiếp theo Phụ họa thơ Tuệ Nga Cũng mong tiếp bút theo vần thả hồn trên giấy mực trầm hương thơ bâng khuâng, đàn lạnh tiếng tơ lâng lâng vườn sớm hoa mơ mấy cành nghe thơm ý gió thanh bình trở vào tìm kiếm tâm mình -đâu xa?! cúi đầu, uống cạn chén trà thấy trong lòng mở Kinh Hoa mấy vần nhìn lên sáng cả sông Ngân không Vô Ưu nở cũng Xuân bồ đề... 29-01-93 PHẬT QUANG vb18tt 1 Kỷ niệm thăm Houston 8-01-93 Ồn ào, xe phóng chạy như bay xa lộ Houston, nắng trải đầy... Lối rẽ... Vào đây sao vắng lặng? tháp cao thấp thoáng, giữa hàng cây... Ở đây, không có cửa Tam quan Chùa Phật Quang -u nhã, Niết Bàn? không kể ngói xanh hay ngói đỏ mái chùa cong... sạch bụi thời gian... Ô, sen hồng trắng, lá tơ xanh không vết bùn nhơ... dấu thị thành... Bồ Tát Quan Âm... sừng sững đứng nét ngài như giận... lũ gian manh !? Vào trong bảo điện, Phật ngồi kia bao nỗi oan khiên, muốn cắt lìa... giải thoát tìm đây -đường Bát Nhã muôn đời Tịnh nghiệp, bóng trăng khuya... Chắp tay; hồn bỗng thấy nao nao lễ Phật, hương dâng, lệ muốn trào... thương, khóc mình hay buồn chủng loại? Phi thuyền kia... ước thú tiêu dao... (1) (1) Chùa Phật Quang ở gần cơ quan NASA. (Jan.1993) PHẬT CHẲNG THÀNH vb19/tt 1 Cảm hứng từ ca sĩ Lệ Quyên Phật nói: “Ta là Phật đã thành” -ở hàng Chánh Giác, bậc Vô Sanh- “Ngươi là Phật sẽ thành” -mai hậu như vạn cây rừng trổ lá xanh! Thì cũng tùy Duyên: dịu gió trời hiền hòa đất, ngọt nước, đầy, vơi... Bàn tay em đẹp, môi em mọng phải đấy tinh hoa vạn kiếp người? Đâu phải tự nhiên mây nhỏ lệ bãi này, đôi lúc đã thành sông! đường lên Hy Mã... xa vô kể đời muốn nhẹ như ngọn cỏ bồng!? Ờ, Phật sẽ thành trong một kiếp hay muôn ngàn kiếp... cũng tùy... Em gửi hồn Ngạ Quỷ hay Hồ Điệp cũng ở mình, Ôi, mắt Lệ Quyên... Em hát, em cười... Ta đắm đuối trong muôn ngàn sóng cả triều dương... Đẹp. Thương. Không nhớ mình bao tuổi Phật chẳng thành. Trăng sáng một phương!.. Jan.27-1993 PHỤC SINH vb20tt 1 Trời hôm nay vẫn đầy mây có gì khác lạ ? đổi thay ? Tiếng cười hồn nhiên -Chim cũng như người đón chào ai ? Chúa muôn đời phục sinh ? Ta lần giở đọc Thánh Kinh xưa vì nhân loại, cực hình Chúa mang xác phơi Thập Tự, máu loang thây vùi ba thước đất hoang- thật buồn! Ba ngày, sống lại- lời đồn mấy ai mắt thấy- (sợ hồn bơ vơ) Thiên Đường, có thực hay mơ bày con lười biếng vẫn ngơ ngẩn đời ngồi kia, Phép Lạ trông hoài không xây Quỳnh Uyển cứ đòi thưởng hoa Chúa ơi, sống lại trong ta Hiện ra! trong đại tình ca giáo đường. March-09, 1993 THIẾU TIỀN GỬI SÁCH vb20 t/theo Gửi sách cho nhau, sợ thiếu tiền hàng không phụ phí cứ tăng lên... từ ngày đến Mỹ, tem thư đã tăng gấp ba lần, chẳng dám quên Ừ, giá nhà thuê cũng gấp ba đồng lương tối thiểu... bỏ đàng xa chậm theo ngày tháng, tình đôi lứa lén trộm nhìn gương, ngại thấy già... Tạm giấu mình trong lớp hóa trang cũng không xóa nổi dấu thời gian... ngày nào, ta sẽ đành ghi nhận tuổi mộng, hồn xuân đã úa tàn... Ngày cuối cùng, không hẹn, chẳng chờ ta đem tâm sự gửi trong thơ thiếu tiền gửi sách cho -không bạn nghĩ cũng buồn, nhưng có phải khờ?! Gửi sách cho nhau, vẫn thiếu tiền thang lương vật giá cứ tăng lên... Riêng ta, tình ngược chiều nhân thế thơ trở về Tâm, rẽ hướng Thiền..! 1993 SEN THANH TỊNH NỞ vb21/tt 1 Trời ở đâu ? Chúa ở đâu ? Trên cao Thượng Đế, trước sau Thánh Thần Ở đây, cõi dưới tần ngần bao nhiêu tội lỗi muôn phần xấu xa Ở đâu, cũng nhất là Ta bên kia “tranh đấu”, tố cha, chửi Thầy xa hoa, phóng túng, bên này Phi Châu đói khổ đọa đầy mùa Đông... bao người chết lạnh, đồng không trẻ thơ khát sữa, vùi nông nấm mồ... bá vương, lắm kẻ mưu đồ xương phơi, máu đổ... tha hồ giàu thêm... mượn danh Thượng Đế, bề trên hô hào Thánh chiến, tiến lên... ồn ào Trời ở trên cao Chúa ở trên cao không say, hồn vẫn lao đao ta đi tìm Thánh địa nào... tựa nương Chúa nói Thiên Đường Phật ở mười phương lối nào giải thoát, tình thương vô bờ? bây giờ, ta chẳng còn ngờ Sen thanh tịnh nở hoa chờ trăng lên... đi vào cõi Giác ảo huyền nương thân Bồ Tát một nguyền độ sinh. Nov.24, 1993 TA VẪN CHƯA GIÀ vb22/tt 1 Ngủ suốt đêm qua... một giấc dài chợt... nghe lộp bộp... tiếng mưa rơi trời còn nắng gắt, chiều qua nhỉ nhức mỏi tay chân... miệng ngáp hoài... năm, sáu mươi dư... chẳng nghĩ gì bạn bè một cỡ “cổ lai hy” Hôm qua, hỏa táng, đưa thi hữu về... thoáng nhìn gương... thấy dị kỳ ! Ta đã già ư? tóc bạc rồi bên cầu, nước vẫn chẩy, hoa trôi... Hoa niên, sức sống còn âm ỷ dòng máu thanh xuân, vẫn luyến đời... Thay đổi hình hài... không đổi thay tâm hồn... năm tháng... dạt dào say dáng Kiều yểu điệu rung vô thức mái tóc buông lơi, viễn vọng đầy Ta vẫn chưa già ? mong vẫn trẻ ngày nào thiên thể sẽ về ngôi Trời hôm nay đẹp mây muôn vẻ thiếu nữ, như hoa, đắm mộng đời... (1) April 17,1993 (1) Nhân dự một đám táng thấy kiều nữ lướt qua. THƠ GỬI THEO MÂY vb23/tt 1 Lạ quá, ta từ thuở ấu thơ hồn thường trở lại cõi hoang sơ... gặp con người, sống đời nguyên thủy mảnh áo da che vẻ dại khờ... Lại thấy hồn bay đỉnh núi cao cờ tiên xem đấu, bước tiêu dao... chim kêu, vượn hót, cây hòa điệu suối lặng lồng mây, nhớ động Đào... thấy bao hình ảnh lạ lùng... xa Bồ Tát Quan Âm -ánh sáng lòa cười -nhúng cành dương bình tịnh thủy thu hồi ác quỷ, phục thiên ma... Có lần Tiên Tổ đến bên ta trong giấc mơ... nhìn vẻ xót xa tận thế... còn lâu -đời khổ lụy không thày tu, cũng mặc cà sa... Lạ quá, từ ngày theo hiểu Phật muộn phiền, nghe đã nhẹ tâm tư... không buồn nuối tiếc Xuân còn, mất thơ gửi theo mây nước diệu từ... 1993 THẾ GIỚI MUỐN GÌ ĐÂY? vb24/tt 1 Thế giới muốn gì đây? Chiến tranh và bạo động khói lửa ngất trời mây cướp đi bao mạng sống Tây Âu -Bosnia -vốn thành trì khối Cộng- Phương Đông, có Russia “Xích hóa”, tàn giấc mộng Bây giờ, hai xứ Cộng Hòa Armenia với Georgia... tương tàn hai năm đổ vỡ, lan tràn bom rơi, đạn nổ bàng hoàng... gần xa phá từng tấc đất, ngôi nhà Ôi, tình “đồng chí” hóa ra tử thù Trung Đông, Israel đối đầu phe Ả Rập thua, được đã nhiều “keo” -chết dân lành, bất chấp!- cũng chỉ vì Thánh Địa thành Jerusalem nơi tín ngưỡng thiêng liêng Chúa -từng bị mai mỉa- Chúa chưa giữ nổi mình cứu làm sao nhân loại ? biết đâu, chịu khổ hình Chúa nêu gương... mãi mãi Kìa, Iraq, Iran hai kẻ thù -chung Chúa Syria, Liban kết thân, trong đạn lửa Bắc Phi Châu hỗn loạn Hồi giáo Algeria theo Iran, phá đám lật Dân chủ, Cộng Hòa... để Allah duy nhất thống trị cả loài người đàn bà, phải che mặt không được tự do... cười luôn mồm hô “đả đảo” tư bản Mỹ Satan quyền cao, mấy ông “Đạo” đàn ông, chẳng ai bằng ! đồng đạo, không thèm cứu người chết đói đầy đường Somali -thấy thương Thượng Đế kia, cũng chịu!? Angola tái chiến giữa Quốc Cộng hai phe vì chia chác không fair xương máu dân -chẳng hiếm! Vòng trở lại Quê nhà ngẩn ngơ, buồn tê tái dân nghèo, đau khổ mãi có phải tại “Đảng ta” ? không canh tân thực sự trả quyền lại cho Dân. Hải ngoại, người ta cứ Tranh đấu; chết không cần... THÁNH THẦN DÙ CÓ... vb25/tt 1 Lịch sử hoang đường tự cổ sơ “Thiên Hoàng, Thánh Đế”... chuyện mơ hồ xác thân nào khác chi phàm tục ? qua cửa càn khôn cũng nhớp nhơ! đọc sách, nhiều khi nghĩ giận mình tế thần, người hiến gái đồng trinh... tham mê, Thần cũng như người vậy Lễ vật, hương hoa có nể tình ?! Hà Bá ngày xưa, chuyện lạ không? hàng năm, lấy vợ... khổ dân cùng... cũng may gặp được Tây Môn Báo cứu nạn... muôn đời tội tổ tông!? Thánh Thần dù có... khác chi đâu ta vẫn già nua, nặng kiếp sầu... kẻ đói vẫn than, nghèo vẫn khổ vợ chồng xa cách, đợi chờ Ngâu!! Thắp đuốc, ta đi khắp nẻo đời hang sâu, vực thẳm... một mình thôi... Thánh Thần nếu giúp -trong muôn một- sinh tử, ta tranh đấu với người... Feb.4, 1993 TRỞ GIÓ GIỮA MÙA XUÂN vb26/tt 1 Ghi tặng Nguyễn Bá Trạc ... Bỗng đâu, trời lộng gió hôm nay, giữa mùa Xuân hoa rơi đầy lối ngõ ngại ngùng, mấy bước chân Ta hẹn đến thăm Người Thơ -ở bốn phương trời xa nửa vòng trái đất về đây- tạm nghỉ ngơi Người như cánh chim bay có cần men rượu say ? đỉnh non cao Tĩnh Lự hồn gửi khắp trời mây... Chân Lý, tìm ra chưa ? xứ ấy, tự ngàn xưa Phật sanh ra, khôn lớn bỏ nhà, bỏ ngôi Vua đi tìm Đạo, Người tu Xuân qua Hạ, rồi Thu đêm trăng, Người đại ngộ vượt thoát mọi lao tù... kiếp Nhân sinh- dục giới sáu ngả -khổ Luân Hồi Thương đời- Người chưa vội theo mây gió rong chơi Người ở lại Cõi này lo chuyển hóa cho bày chúng sinh- ngu vạn kiếp tham, sân, si vẫn đầy... Chân Lý, phải đâu xa ? Ở ngay tại lòng ta Vô Minh, che kín mắt lang thang cõi Sa Bà... Đã biết đời giả tạm làm sao dứt khổ đau ? Ái dục, trừ- ngã mạn diệt-có dễ gì đâu!? Ta còn sầu mộng quá đi tìm bạn, làm thơ thích kề môi, sát má thương nhớ đến bao giờ? Hôm nay, trời trở gió băng giá giữa mùa Xuân cửa lòng ta bỏ ngỏ không chờ hẹn cố nhân... May 7, 1993 VÔ NGHĨA...CUỘC ĐỜI vb27/tt 1 Trời Đất sinh ra... vốn trụi trần Anh hùng? nào có khác giai nhân từng bày -chung sống- con theo Mẹ Trai gái yêu nhau... chửa ngại ngần ! Ý thức riêng tư chớm nở rồi tranh giành, chiếm đoạt... máu xương phơi bao nhiêu tội ác, bao lầm lỗi tham ái: người mê lú lẩn Đời tạm bợ như hoa rã sớm chiều sắc hương. Muôn thuở chuyện Tình Yêu Mùa Xuân, em đẹp như mây sớm lửa Hạ, tàn hung... rũ héo Kiều... Hơi thở em thơm vườn Thượng Uyển hôm nay, bệnh nhuốm... nặng mùi hương san hô, môi có từng dâng hiến? thất vọng vì ai, vẻ chán chường ?! Thôi, hãy quên đi những hận lòng mất còn, xá kể chuyện hưng vong... sinh ra trần trụi, hơn cây cỏ? thế cuộc như mây nổi giữa dòng... Vô nghĩa! em ơi, cả cuộc đời cả tình em nữa... cả hồn tôi xác thân này sẽ về tro bụi ngửa mặt nhìn trăng... tủi kiếp người..! April 20, 1993 NHÓM LỬA TỪ BI vb28/tt 1 Cảm hứng từ Viên Lạc và Thượng Tọa Quảng Đức. Ba mươi năm trước Một trưa Hè Thành Phố Sàigòn ứ nghẹt xe Ngọn đuốc bùng lên hồn Quảng Đức nhục thân ngồi... nhóm lửa Từ bi Bao nhiêu người khóc triệu người thương cả nước bừng sôi một chiến trường Thế giới bàng hoàng lên án kẻ cường quyền xa lánh nẻo Thiên lương Cường quyền gục ngã ngày Chư Thánh tử Đạo -Ôi, thương mấy kiếp người xác máu khô nằm xe bọc sắt thù này ai trả -hận còn sôi !.. Thù từ muôn kiếp, hận muôn trùng Hỏa diệm sơn chờ dịp nổ tung... Thượng đế khoanh tay, Thần Thánh mặc tương tàn, quyết chẳng đội trời chung! Ba mươi năm... nhóm lửa Từ bi Kinh tụng ngàn chương hiểu được gì ? Ý nghĩa Khổ Đau phương Giải Thoát Tịnh Thiền vô ngã, diệt mê si Hôm nay, nhóm lại cầu, Viên Lạc đất khách, bi hùng lửa đấu tranh khởi Chín mươi ba, mùa Pháp Nạn Ngày mai Quang Phục nhớ Gia Bình. July, 1993 THUYỀN VỊ vb30/tt 1 Tặng người đã cho cảm hứng sáng tác bài “Gót ngọc Quan Âm...” Ngày xưa, Mẹ vẫn nguyện cầu Quan Âm Bồ Tát nhiệm màu Linh quang Trong mây, thấp thoáng y trang cứu người vượt biển mang mang sông trời Na mô, ta nguyện một đời theo chân Đại Sĩ độ người cuồng mê Quan Âm đại giác, đại bi ta cầu được thấy dung nghi... một lần Ngày kia, lên đỉnh Kim San đường mây thanh thoát tiếng đàn tiêu dao Y dung Thuyền Vị thanh cao khác chi Bồ Tát kiếp nào hiện thân Gặp nhau, nào phải một lần ngàn xưa, Người vẫn xuống trần hóa duyên Ôi, mắt Người quá dịu hiền nụ cười từ ái xóa nghìn khổ đau bàn tay xoa... nhẹ nỗi sầu trên giường bệnh... giữa địa cầu ngửa nghiêng ta cầu Tam muội, lửa thiêng thiêu tan nghiệp quả Nhân Duyên ngàn đời. 1992 AI NGƯỜI HIỂU TA ? vb29/tt 1 Người ta bảo: “Cái tôi là đáng ghét!” nói về mình, có dị, đáng cười không?! Không nói ra, Ừ, sao đời hiểu hết tâm sự mình ? sâu kín, quá mênh mông khác gì đâu, những dòng sông bao nhiêu khúc rẽ sâu, nông chỗ nào ? từng giây phút... ý dâng trào ngựa đua, vượn nhẩy len vào hồn tôi Ở với nhau, suốt cả đời Vợ con không hiểu ai người hiểu ta ?! Hai thân, một bóng -vẫn còn xa đôi mắt em vui -bỗng lệ nhòa Ta khóc. Em cười. Đâu có lạ? Hiểu ta ? họa có một mình ta... Cảm hứng từ thư của Luật sư Phạm Nam Sách. July, 1993 THÙ HẬN HAY KHÔNG vb31-tt 1 Ghi tặng một số bạn tù cải tạo. Thù hận hay không... nhớ hận thù hận nào sâu vạn trùng dương thẳm Mười sáu năm rên xiết... ngục tù Đầy đọa đời lây lất xó rừng núi cao, vực thẳm... mấy lao lung... làm nhà, tre gỗ mòn tay chặt nuôi lợn, trồng rau... cảnh khốn cùng... đói rét triền miên, bệnh hiểm nghèo thèm từ thịt rết đến da cheo... nằm nghe tiếng dế, giun rền rĩ thích trái dừa... cao, chẳng dám trèo Tẩy não bao phen -hết tự hào thân tàn lê lết -nhục làm sao ! biệt giam, đào thoát -phơi hình xác bỏ mặc -ruồi bâu, kiến đậu vào... Bồ Tát -cầu xin, Ngài chẳng cứu Chúa Trời nguyện mãi -thấy Người đâu! Thầy tu ăn mặn, thôi đành chịu bụng đói, vương tôn cũng cúi đầu... Ôi, giữa hư danh và Sự Sống biết đường nào phải, lối nào hơn ? Trăm năm, một thoáng Hoàng Lương mộng lưu luyến gì? thêm nặng tủi hờn ! Thôi, cũng sân si -khổ kiếp người lỗi lầm, mình nặng khác chi ai ! Oan cừu, nên buộc hay nên cởi cũng ở mình... thôi, khóc với cười... July, 1993 THƯƠNG CHÚA vb32tt 1 Ta chẳng phải con dân của Chúa Ta không là tín hữu Ki Tô buồn, vui, cuộc sống từ muôn thuở không nặng niềm tin của giáo đồ... Ta chỉ thương Người. Ta vẫn thương Người yêu nhân loại. Hứa Thiên Đường cho ai vâng phục, tin lời Chúa đem Phúc âm truyền giảng bốn phương... Chúa cho sự sống, cho Đời sống nhưng bắt con người chịu khổ đau? bởi tội tổ tông... xưa lỡ mộng lầm nghe quỷ dữ thuở ban đầu Có phải yêu... là tội lỗi không? Địa đàng, nguyên thủy... một A Dong gặp E Và... đã cùng giao... cảm chuyện gió trăng là tội tổ tông? Sáng tạo muôn loài, Chúa bỏ quên? chúng đau, chúng khổ, chúng lo phiền... bao người đói lạnh, nào ai giúp? bệnh nạn, Sa Tăng đứng ở bên Đóng mở, hai đầu, cực tử sinh cõi phiền chật cứng, nhục thân hình... Thiên tai, địa chấn vừa qua khỏi bão nước, sóng thần... đến... hoảng kinh... Chỉ thấy đời đau với khổ thôi Phi Châu đói khát... lệ cầm hơi Thảm thay, người đẹp “tang thương” quá hóp má, khô môi, héo nụ cười... Chúa ở đâu mà không đến cứu bày con “khốn khổ” Chúa yêu thương xem chừng hình phạt Người chưa đủ thức tỉnh con hư nẻo chiến trường Chỉ một lần thôi chỉ một lần A men xin mở rộng lòng nhân cứu đời, như đã từng rao giảng, Lạy Chúa, xin Cha, các Thánh Thần... ĐỜI CÓ THẬT KHÔNG vb33tt 1 Đời có không? đời có thật không? bao nhiêu tinh thể nhốt trong lòng không gian thăm thẳm, đâu bờ bến? bay mãi, bao giờ hết Biển Đông ? Ta phải là ta? có thật không? xác thân tứ đại, xót xa lòng... từng giây phút chuyển vần sinh tử, cõi tạm, nào đâu dấu khủng long ? Em phải là em? có thật không ? tàn phai mưa nắng, tuổi xuân hồng... bạc đầu, Ngũ Tử... đêm biên giới, bán nước, thù riêng trả có xong? Vua phải là vua? có thật không? ba đêm chinh chiến, loạn A Phòng... cung nhân trốn chạy, quân tan ngũ, Đế Hậu, vùi chôn, uổng kiếm cung Đời có không? đời có thật không? bao nhiêu ảo ảnh, huyễn mê lòng... Xuân nào vĩnh cửu mà lưu luyến? Suối đá, trăng rừng, cũng cảm thông. THÊM VÀI THẬP NIÊN vb83 Trăm năm, dễ có mấy người? năm mươi ngoài, muốn thêm vài thập niên để tìm thấy Đạo, vào Thiền ngược thời gian kiếm Chân nguyên... mịt mù lâu nay, kìm kẹp lao tù bốn bề bạn, địch, tình thù... vây quanh làm sao phá hận Trường Thành làm sao diệt lửa chiến tranh... kinh hoàng tương tranh... một phút tương tàn si mê, ái dục lấp màn vô minh bao nhiêu máu lệ trường chinh ngày thôn tính các hành tinh... cũng gần! có ai cầu kẻ ngoại xâm đói cơm, thiếu áo... mất dần tự do Thân này, Thượng Đế ban cho không ai hơn kém- son tô nụ hồng Yêu là nhiễm tội tổ tông? không nghe tin Chúa là không Thiên Đường? lạ chi đời vẫn vô thường sợ chi... những bước đoạn trường... ta đi Phương này, lửa Phật từ bi kia, lời bác ái Chúa ghi... đời đời... 1993 GIẾT NÓ PHẢI LÀ TA...? vb311tt 1 Ghi lại cái chết của mèo tam thể Ngoài kia có lũ mèo hoang ta thương, ta bắt, ta mang về nhà cho ăn, cho ở. Như là người thân thuộc. Bọn trẻ qua trêu mèo Trong lồng đói, gọi meo meo thả ra. chúng vẫn không theo... lủi hoài một lần cho chúng ra ngoài nhẩy quanh, một thoáng chạy rồi còn đâu con mèo nhỏ, vẻ rầu rầu ngồi ngoài trời lạnh, chắc đau... muốn nằm... đem vào, sưởi ấm, cho ăn bữa sau khỏe, dậy xăm xăm tìm đường ra ngoài -gọi bạn thảm thương ta ngăn, ta sợ “bệnh dường chưa qua” dỗ dành nó ở trong nhà ăn mau, bệnh khỏi, cho ra chơi ngoài... Hôm sau nó mệt, nằm dài như bệnh lại, sữa ngửi hoài... không ăn ta buồn, nhưng chẳng ăn năn ta thương muốn cứu, ta ngăn nó hoài đêm Giáng sinh, Chúa ra đời nằm kia nó chết, bùi ngùi một ta ta buồn đem nó chôn xa hỏi lòng: giết nó phải là ta không? Mùa Giáng sinh 1992 HÔM NAY...TRĂM NGÀY bb8 Hôm nay buồn bỗng dâng đầy hôm nay có phải trăm ngày bạn ta ? Phương Hồ -Thương quá Tuệ Nga mây bay nước chảy... tình xa ngàn trùng bao giờ sẽ lại tương phùng? trăm năm, chớp mắt cuối cùng cũng chia ai về hát giữa đường khuya sương tan hay lệ đầm đìa ? hỏi trăng. 7-93. Giỗ 100 ngày Phương Hồ. N- THIỀN vb48tt 1 Từ nghe hai tiếng Thiền tông ta băn khoăn chữ Sắc Không diệu kỳ. Thiền? -Chan? Zen? nghĩa là chi thiền na, thiền định... tăng ni có cầu? lại còn công án, thoại đầu biệt truyền, trực chỉ... nghe rầu quá đi rối tung. Nghĩa có khác gì ? đi vào Tĩnh lự, trở về Chân Tâm Vô cầu. Tâm Phật chẳng nhầm Thấy Tâm. Gặp Phật. tiền thân hết ngờ. Feb-15-93 N- VỢ CHỒNG vb1tt 1 Vợ chồng, vẫn chuyện ngàn năm trước gặp gỡ nhau... rồi lưu luyến nhau ! đắm đuối phút đầu, ai tính được nỗi buồn thương hận... tháng, năm sau... mỗi người có một tâm hồn khác phức tạp -ta còn không hiểu ta! lúc muốn trăng vàng, khi sóng bạc đổi thay, từng phút, từng giây qua... hai tâm hồn lạ, hai người lạ đến tự mười phương, vạn nẻo đời ngẫu hợp, tình yêu vào biển cả cũng như sóng nước, bọt bèo thôi... cũng như lữ khách dặm trường xa người ở Nam đô, kẻ Bắc hà run rủi, nhân duyên hay số mệnh? gặp nhau, nào biết Phật hay Ma? Đừng tưởng xanh cây là bén rễ có khi quen tiếng, chẳng quen hơi! xác thân mòn mỏi, tim nhòa lệ duyên nghịch là đau khổ suốt đời... Hay dở, hên xui, chuyện vợ chồng? gặp nhau có phải nghiệp duyên không? chia tay, thôi cũng đừng đau hận để lạc hồn thơ, tủi má hồng..! 1993 N- TẠ ƠN Hôm nay, ngày lễ Tạ Ơn Chúa Cha với các Thánh Thần hứa cho bao người áo ấm, cơm no Ơ ! sao đầy kẻ co ro ngủ đường Chúa quên ? hay Chúa không thương cho ơn cứu rỗi nơi nương tựa hồn Người ta nghĩ lễ, ăn mừng riêng ta vẫn một nỗi buồn trơ vơ... 4-93 |
|