Số ra ngày 01/01/2019: Sinh Hoạt & Đổi Mới |
thơ | |
Hai Ngàn Năm Nhìn Lại | |
HAI NGÀN NĂM NHÌN LẠI » Tác giả: dương huệ anh » Dịch giả: » Thể lọai: trường thiên thất ngôn » Số lần xem: 1650 1. HAI NGÀN NĂM NHÌN LẠI Bốn ngàn năm, dựng nước Văn Lang Mươi tám đời vua (Hùng), gắng mở mang… Giao Chỉ, Cửu Chân liền một giải, Nhật Nam (Thanh Nghệ…) rộng mênh mang… Thục Vương sáp nhập Lạc vào Âu * Xây Cổ Loa thành, muốn giữ lâu…... Thấp trí, mắc mưu quân họ Triệu, Lập Nam Việt quốc, Một đời đau! Rồi…Tây Hán diệt Triệu Đà vương, Nô lệ ngàn năm, mấy đoạn trường… Trưng,Triệu phất cao cờ khởi nghĩa, Lý, Phùng mưu đoạt lại biên cương… Giành quyền tự chủ, Khúc, rồi Ngô, Lấy Cổ Loa thành đặt quốc đô… Thập nhị Sứ quân gây nội loạn, Đinh công Vạn Thắng chuyển cơ đồ… Đại Cồ Việt, nước mở, Hoa Lư, Đảo lộn gia luân, tạo nội thù… Thảm tử, cha con vì Đỗ Thích, Lê Hoàn kháng Tống bỗng đăng cơ!! Tiền Lê, nghiệp đế được bao năm? Lê Ngọa Triều dâm, ác, lỗi lầm… Căm hận lòng quân, mưu chính biến, Lý Công Uẩn, phải thật thưong dân? Hai trăm năm, quả cũng hơi dài Đại Việt thay tên nước, vội rời… Đất mới,Thủ đô, lo kiến tạo Thăng Long bền vững …đến muôn đòi?? Chín đời vua, đặt lắm công trình, Cơ sở- Vùng lên , giặc (Tống) hoảng kinh… Quấy phá Ung, Khâm, danh Kiệt tướng,* Thánh Tôn thâu phục đất Chiêm Thành! Cuối trào Lê, giăc giã bùng lên, Tô Hiến Thành bình định Thái Nguyên… Phụ chính Cao Tôn- 3 tuổi lẻ- Chiêu Linh Thái hậu dám tranh quyền? Vua lo săn bắn với chơi bời, Cung điện xây, trăm họ khóc, cười? Trong nước hoành hành, quân trộm cướp, Ngoài biên, giặc quấy phá, không thôi!! Theo Trần (Lý), kết bạn, quyền trao, Thủ Độ, chỉ huy sứ, nhất trào… Chiêu Thánh, -Phật Kim- phong thái tử, Lấy chồng Trần Cảnh, nhượng ngôi cao!!! Vương quyền quyết giữ, nể gì ai? Bất chính, vô luân…chẳng ngại lời! Đồng tộc lấy nhau, mưu diệt Lý, Chiêu Hoàng (giáng cấp) gả cho người…** Bao lần đánh thắng giặc Chiêm, Mông, Sát Đát, quân dân quyết một lòng… Hưng Đạo Vương anh hung khí đoản, Thiên Thành tranh lấy, đẹp tình chung! Minh quân, dũng tướng hỏi, còn ai? Hại nước, lừa dân…chẳng thiếu người! Vương nghiệp, tài hèn, sao giữ nổi? Gian thần soán đoạt …chuyện thường thôi! Hồ (quí) Ly kế quỉ, giết Thiêm Bình, Hai bố con sa bẫy giặc Minh… Bởi đại chúng, quan binh (còn) nuối tiếc Trần triều? Nên chẳng chịu hi sinh!! Trùng Quang, Giản Định dấy tàn quân Nổi dậy, mong khôi phục nghiệp Trần… Khởi nghĩa Lam Sơn, mau Nổi lửa, Mười năm vui giải phóng toàn dân… Đa nghi, (Lê Lợi) giết công thần, Nguyễn Trãi, Trần Nguyên Hãn…thiệt thân… Phóng đãng, Thái Tôn, thưong, chết yểu, Oan tình Thị Lộ, nặng ngàn cân! Nhân Tôn, Thái Hậu xẻ chia quyền, Phản loạn, Nghi Dân, chuyện khó yên! 5 tháng, đình thần đem giết bỏ, Thánh Tôn, xã tắc vững xây nền… Bình Chiêm, mở rộng Quảng Nam thành, Đánh Lão Qua, thu phục Trấn Ninh… Thanh thế lẫy lừng… Ngôi báu chuyển Hiến Tôn nhân thứ, giặc thù kinh! Túc Tôn, vận nước bắt đầu suy, Uy Mục hoang toàn, khí thế nguy… Tương Dực kiêu dâm, thêm hiếu sát, Trong ngoài nổi dậy, (Lê) hết quyền uy!… Đăng Dung dẹp loạn, giữ quyền cao, Bắt ép Cung Hoàng, máu lệ trào.. Ký chiếu nhường ngôi, rồi tự vẫn Cùng Hoàng thái hậu, Não lòng sao! 1527 dựng Hoàng cung làng Cổ Trai, dâng đất phục tùng Minh đế, Sắc phong quan thống thuộc, Lê thần nổi dậy, tỏ lòng trung!? Nguyễn Kim phù trợ Lê Duy Ninh, Nương náu Sầm Châu, mộ luyện binh… Hơn thập niên, quay về đánh Mạc, Chiếm Thanh, Nghệ… Rủi bị hi sinh ! *** Rồi…từ đấy đất nước chia hai, Ba chục năm công, thủ…giữ hoài… Thua được không phân, Nhưng Trịnh, Nguyễn Bắt đầu đối nghịch, lỗi vì ai? Nguyễn (Hoàng) vô Thuận Hóa, được yên thân. Họ Trịnh (Kiểm) mừng vì nắm đại quân… Trưởng tử hoang toàn, người chẳng phục, Trịnh Tùng ấn đoạt, kể gì thân?! Lộng quyền, Trịnh Chúa nể gì vua Mưu sủng thần trừ… Rủi bị thua! Bỏ chạy, Anh Tôn thưong, chết thảm, Phản công diệt Mạc, trống chiêng khua!! 5 đời, trào Mạc dứt từ đây? Lê lại trung hưng? Lắm chuyện hay! Xưng Chúa, Trịnh Tùng- nào có khác Hổ lui, lang tới- hỏng (lỡ) cơ may! Kính Tôn lên- Mạc dấy tàn quân Đánh phá, thiên đô phải một lần? Trịnh lại loạn về con trưởng, thứ, Giết vua, luôn diệt cả người thân! Thay Tùng, Trịnh Tráng tự xưng vương, Quyền Chúa càng tăng, thế vững vàng? Tự tiện thay vua, -hư vị cả!- Nguyện Hoàng, Mạc Kính.. (nổi) loạn biên cương! Phân tranh Trịnh, Nguyễn khác gì đâu! Sáu chục năm cầm cự, có lâu? Tham lợi, trăm quan chầu (Soái) Phủ Chúa, Bỏ Lê, mấy kẻ nhớ ơn sâu!! Trịnh Căn dứt Mạc nghiệt, buồn thay! Đất lấn, Thanh triều chiếm, bó tay… Tân chúa Trịnh Cương lo sửa đổi Trong ngoài cơ sở, mấy ai hay? Trịnh Giang bỏ (Vĩnh) Khánh, lập Thuần tông, Xa xỉ, dâm…quan bán, chức phong… Giả sắc Thanh triều, sau sét đánh, Đào hầm ẩn… giặc nổi như ong!! Truất quyền Giang, đẩy Trịnh Doanh lên, Giả bộ phù Lê, giặc dẹp yên… Lê Hiển Tông, suy rồi vận nước, Lọan binh tam phủ…quấy triền miên!! Quận He, quận Hẻo cũng tan hoang, Duy Mật tự thiêu, chẳng chịu hàng… Kiêu ác Trịnh Sâm, trời chẳng sợ, Hại đời Thái tử, bị vu oan! Định Vương, nhỏ tuổi ở phương Nam, Trượng Phúc Loan kia, kẻ loạn thần… Nổi dậy, ba anh em họ Nguyễn Tây Sơn,- thề giải thoát lê dân! Trịnh gia lợi dụng kéo quân tràn Bình Trị Thiên…thâu tóm Quảng Nam…. Thừa thế, Nghĩa quân mau đánh chặn, Nguyễn Vương thất thế…cửa nhà tan! Sâm mê Thị Huệ, muốn làm vua, Bỏ trưởng, lập con thứ, phải đùa? Trịnh Khải mộ binh, mưu chống đối, Quân hầu cáo giác, ngục tù vô ! Vâng lời Sâm, phụ Cán lên ngôi, Hoàng quận công …uy thế ngất trời… Đặng thị buông rèm tham chính sự, Dân tình không phục, loạn tơi bời!! Kiêu binh phò Trịnh Khải đăng cơ, Lại cậy công, như gió phất cờ… Coi Chúa vô quyền, không nể mạt, Quận Huy bị giết, Cán bơ vơ… Dân ta oán, chủ tướng ngồi im, Nguyễn Nhạc mang binh đánh, khổ thêm… Cống Chỉnh dâng mưu, đem thủy bộ Tấn công, quân Trịnh chạy, ngày đêm!! Quân không đánh, Chúa chạy đi đâu? Nguyễn Tráng lừa …đem nộp giặc mau… Lây thưởng, Quên ơn thầy họ Lý, Hồ Tây, Chúa tự xử, lòng đau! (1786) Huệ tâu:” Diệt Trịnh để phù Lê” Vua Hiển Tông khen thưởng, vỗ về.. Công chúa Ngọc Hân Duyên kết nghĩa, Vua băng, ngôi báu chuyển Duy Kỳ!! Năm đầu Chiêu Thống, Tây Sơn vương Đem kỵ binh ra Bắc bất thừong… E tướng ở xa sinh biến (loạn) Về Nam, quân hẹn sẽ lên đường… Rút binh…bỏ lại Chỉnh (kẻ) gian hùng, Hoảng sợ, lên thuyền vượt biển Đông… Đất Nghệ, tùy viên cho ở lại, Rêu rao Chỉ (vua) mộ lính trong vùng… Có quyền, Chiêu Thống, tiếc, vô mưu, Đám cựu thần, già yếu, nghỉ hưu? Triệu tập thổ hào về trấn giữ (kinh thành), Bàn suông, phục Trịnh...chuyện (ngưu) tầm ngưu… Bồng lên..lại trở mặt chuyên quyền, Phế lập vua, bàn, liệu có yên? Chiêu Thống mật thư truyền Cống Chỉnh, Phù Lê, rong ruổi bước chinh yên! Quận công phong tước, chức quyền cao, Lại lộng hành, như những kẻ nào… Chiêu Thống ngại lo, dân phản loạn, Trong, ngoài thêm khổ nạn binh đao! Vũ văn Nhâm, tốc kéo quân ra, Vua chạy, binh lui…mất Bắc hà… Bại, thắng…cùng đau cho số kiếp: Phanh thây vì chủ tướng tinh ma!! Đăt quan Giám quốc tạm thay vua, Huệ rút quân về…phải chịu thua? Chiêu Thống cầu Thanh binh cứu viện, Hai mươi vạn, Trống mở, chiêng khua!! Bởi tình hình giặc (mạnh), Sở lui quân Tam Điệp giữ…chờ lệnh Phú Xuân…. Sĩ Nghị tuyên phong, khao tướng sĩ, Vua Lê lo báo oán, đền ân! Thanh binh ngạo ngược, nhiễu lưong dân, Hoàng đế Quang Trung hạ quyết tâm… Giả bộ cầu hòa, 25 thángMột(11),lệnh toàn quân… 30 tháng Chạp tiến binh ra, Thủy, bộ năm đường… Hạ Đống Đa, Nghi Đống, thành vây đành tự vãn, Phá cầu, Vua chạy, thác quân nhà!! Tháng Giêng, mồng 5…vào Thăng Long, Tướng sĩ reo, như hẹn với long… Ao Ngự, Vua mang đen thuốc súng, Đất Thanh, trăm dặm….ruộng, nhà không!! Quang Trung đai thắng, lại cầu hòa, Để đơi thời, xây dựng nước nhà… Quân mạnh, dân hùng đòi Lưỡng Quảng, Bốn mươi, chết trẻ…mộng lùi xa!! Lê Chiêu Thống mắc (kế) nhà Thanh, Dóc tóc, thay y…chết cũng đành! Cả lũ hàng thần, chia mấy ngả, Oan khiên, vẫn có kẻ trung thành!! Tây Sơn bạo phát, bạo tàn, ôi! Tranh chấp anh em, dở khóc cười ? Quang Toản trí sơ, tài lại thiển, Nguyễn vương quật khởi, đợi ngày thôi!!! Gia Long thống nhất Bắc, Nam, Trung, Rước sẵn Tây dương, chẳng lạ lùng… Đạo ngoại lan tràn, mau cấm đạo, Thực dân, kế quỉ- ( mác vô tròng)… Vua quan phong kiến quá u mê, Ech giếng, trời cao, có hiểu chi? Tứ đức, tam luân, câu nhật tụng, Cửa cài, cảng đóng…bịt tai nghe… 1858… Pháp đem quân, Đà Nẵng hai lần đánh, khóa chân… Đổi hướng, tấn công Gia Định trấn, Miền Đông ba tỉnh, mất, (1862) Còn dân? Dân quân nổi dậy quyết hi sinh, Trương Định, Gò Công…tận sức mình… Nhật Tảo Hỏa Hồng Nguyễn Trung Trực, Võ (Duy) Dương, Đồng Tháp, giặc hồn kinh !! 10 năm sau (1872), địch chiếm miền Tây, Ngơ ngáo, Triều đình Huế bó tay… Đất Bắc lấn dần, đành chịu nhượng Pháp Toàn quyền bảo hộ, buồn thay!! Gian thần Tường, Thuyết dốt hay điên? Đảo loan ngôi vua, chiếm đoạt quyền… Dực Đức, Hiệp Hòa… ôi, uổng tử, Hàm Nghi bôn tẩu…lắm truân chuyên!!! Mạt thời, Thành Thái với Duy Tân, Phát vãng nơi xa, phải số phần? Khởi nghĩa (Phan) Đình Phùng (dù) thất bại, Bội Châu, Đề Thám…dễ ai quên? Phạm Hồng Thái ném bom Sa điện,. Nguyễn Thái Học đổ máu “thành nhân”! Bảo Đại (vô) tâm hay bất (trí)? Yếu lòng, quyền trả lại cho dân!!! Thật, dân làm chủ, chủ là dân? Tổ quôc thay tên đã mấy lần,,, Lãnh tụ lên (xe) voi rồi xuống (ngựa) chó, Ngôi cao, trị nước có lòng nhân? Thánh nhân, hiền giả…(chỉ) là mơ? Nghiêu Thuấn tin ư…quá dại khờ! Bạo chúa, hôn quân đầy sử sách, Yếu thua, mạnh được.. .tự ban sơ … Kết: Lịch sử, làm nên bởi những người Gan, liều… Thành, bại gặp Thời thôi! Cha truyền, con nối…đâu tài đức? Xót nước. thư ơng nòi…dễ mấy ai! DHA Tháng 7/08 #72/07 |
|