Số ra ngày 01/04/2008: Xuân Hạ 08 |
trình bày/góp ý | |
Dương Huệ Anh | |
Dương Huệ Anh, Dù cho thời nay, với sự tiến bộ kỳ diệu của ngành y khoa và, sự đầy đủ về mặt dinh dưỡng, tuổi thọ trung bình của nhân loại đã gia tăng với con số càng ngày, càng không nhỏ - - Nhưng, tôi vẫn có xu hướng quý, trọng những nhà thơ đã bước qua cái tuổi người xưa gọi là “thất thập cổ lai hi;” (mà,) vẫn còn giữ được nhịp đập tươi, rói của trái tim và, lòng đam mê chữ, nghĩa. Trong số những thi sĩ lão-thi-sĩ tôi quý, trọng đó, có nhà thơ Dương Huệ Anh. Dù chẳng còn cách xa bao nhiêu cái tuổi “thất thập cổ lai hi;” và, cũng không tin mình có thể sống tới ngày vượt qua ngưỡng cửa bảy mươi kia; nhưng giả sử, có thể sống tới thời điểm đó, tôi cũng không nghĩ, tôi có thể có được khả năng lao động trí tuệ như Dương-lão-thi-sĩ. Tôi kính trọng ông vì, tới hôm nay, gần như hàng ngày, ông vẫn vung chiếc cuốc chữ, nghĩa trên những vồng, luống kỷ niệm, để kiếm tìm những hạt mần vạm vỡ, mai sau. Tới hôm nay, gần như hàng ngày, ông vẫn nâng cây đao suy tư bổ dọc những thân cây đời sống, thế sự..., để gửi gấm tâm tư, giãi bày thân phận. Tôi trộm nghĩ, chúng ta hãy khoan nói tới giá trị văn chương, tư tưởng! Bởi vì sự tiếp nhận thi ca thuận / nghịch, tùy thuộc rất nhiều yếu tố. Từ thói quen, tới khuynh hướng, quan niệm của từng người, từng. Tuy nhiên, cách gì, (thì,) những lao tác trí tuệ của nhà thơ Dương Huệ Anh, qua những thi phẩm ông xuất bản liên tiếp, mấy năm gần đây, theo tôi, vẫn là điều không phải nhà thơ nào, ở tuổi ông, cũng có thể làm được. Xin Dương-lão-thi-sĩ nhận ở nơi đây, lòng quý, trọng của cá nhân tôi, Du Tử Lê về hàng trăm bài thơ mà ông đã cung, hiến cho thi đàn Việt Nam, quê người. Du Tử lê, (Calif. Jan. 08) | |