Số ra ngày 01/01/2008: Đông Xuân |
trình bày/góp ý | |
Dương Huệ Anh | |
DUONG HUE ANH Hơn ba mươi năm qua những nhà thơ Việt Nam Hải Ngoại nở rộ có lẽ không phải mưu sinh, hoặc vì nghiệp dư nên làm thơ đăng trên các cột báo và diễn đàn internet. Các thi đàn cũng đua nhau hội họp để viết và ra mắt những tập thơ viết chung. Nhà thơ Dương Huệ Anh là một trong những sáng lập của thi đàn Lạc Việt, Ông là người đã cầm bứt viết thơ, và đang báo trước năm 1955, với nhiều bút hiệu. Xin quí vị đọc vài hàng tiểu sử của ông dưới đây: Bút hiệu khác: Y Lương, Triều Đông,Thái Uyển, Huyền Sương… Sinh quán: Hải Phòng-Bắc Việt Nam. -Đã in thơ: Thơ xanh (1955), Việt Nam; -Tâm lý phụ nữ qua phong dao (1958) – Biên Khảo (Việt Nam); -Huyền ca, Diễm Ảnh 1, 2 – 1991 (Mỹ); -Quê hương vĩnh cửu tình yêu;1992; Đường nào có hoa đào; Tha Hương 18 năm sầu có ai? 1993 – Những khúc buồn bui, thơ nhạc – 1998; - Những cánh thư hồng 1,2 -Truyện dài; Thơ Việt hải ngoại, Một góc nhìn 2001; Thơ Việt thế kỷ 20 (1) – 2002; Ba mươi năm, Ngàn kỷ niệm – Thơ nhạc – 2004; Thiên niên kỷ mới, Độc Hành, Ta vui – Thơ – 2004; Dịch và bói Dịch (sơ giải) 2005; Tìm hiểu về Phật Giáo; Những vần thơ đạo – 2006; DVD Thương về 12 bến nước (thơ nhạc – 2006… Hiện nay ông còn hơn 1500 bài thơ sẽ lần lư?t được ấn hành trong nhi?u tổng hợp cùng với hơn mười tác ph?m văn và biên khảo. Mở trang 270 tuyển tập thi đàn Lạc Việt xuất bản năm 2006 để tìm đọc thơ ông viết về tình yêu. Tình yêu là một sức mạnh có thể làm thay đổi cuộc sống và tư duy của con người, và trong tình yêu có gói ghém những kỷ niệm xa xôi làm sống lại thời tuổi trẻ, chính vì thế, tôi tò mò tìm tòi tình yêu ở những nhà thơ tiền bối, để hiểu rắng với tuổi đã về chiều tình yêu sẽ ra sao. Tôi bất chợt nhìn thấy ba chữ : Ba Nụ Hôn, một tựa đề trong bài thơ của ông, thơ ông viết dễ dàng như nói chuyện, và tình ông cũng nhiều như những nàng thơ của ông của thời mới lớn: Ba Nụ Hôn Riêng tặng Thi Vân Trôi nổi đã bao năm Thuyền mong tìm bến đậu Nghe sóng gợn chân mây Trời (sao) tìm bắc đẩu Lần đầutiên mở hội Chú, cháu… chuyện… Tung tăng Hai bàn tay khóa vội Duyện phận có gì chăng? Chủ Nhật Trời bỗng nắng đẹp, Sau (mấy tuần mưa.. Xuống thăm nhau.. Quà tặng? Hôn trán Giờ tiễn đưa Gạp lại thứ Bẩy sau, Anh, em! (khóai) gọi nhau Nối vòng tay dạo phố Kề má với tựa đầu! Yêu đôi gót sen hồng Sợi dây vàng.. tỉnh thức Lời nói dễ cảm thông Nét đoan trang, chính trực.. Hôn má Lúc chia tay hẹn cho nhau một ngày Nằn dài trong chăn ấm Tâm sự chuyện Xưa nay Lái xe, trăm dặm ngoài đi, về.. không biết mệt Nụ hôn môi diễm tuyệt Biết ai nhớ, hơn ai!? Tình yêu và nàng thơ đối với nhà thơ Dương Huệ Anh là thế không say mà chỉ nhớ, và ba nụ hôn gởi lại trên trán, má, môi rồi chia tay…! Rồi trong bước tình yêu kỷ niệm đó ông đã viết tiếp những dòng thơ trong bài : Vào Tình Yêu, Và sực nhớ một câu trong bản hạc nào đó mà tôi đã quên tên …”Dườngvào tình yêu có trăm niềm vui cá vạn niềm buồn…” Nhưng Vào Tình Yêu vcủa nhà thơ Dương Huệ Anh không có buồn mà thực sự có vạn niềm vui: ………………………… Suối mê.. Vui cuộc mây mưa… hạnh đào! Ôm nhau, Thở nhẹ Ngọt ngào “Đừng quên nhau nhé: (phút) vào tình yêu!!! Ồ thì ra tình yêu không có tuổi tác như “Tình Gài” của cu. Phan Khôi hơn nửa thế kỷ trước cũng vậy.! Dây xin quí vị đọc tiếp bài thơ tình vủa nhà thơ Dương Huệ Anh, khi ông nhớ lại hồi còn trẻ, lên đồi hái xim, chắc thời gian đó ông chừng mười mấy tuổi, ca’I lứa tuổi của nhà thơ Hoàng Cầm đi tìm là Diêu Bông. Xưa, Còn nhỏ… Thích lên đồi Hái xim đuổi bướm Nhìn trời hỏi trăng Quảng Hàn Núi tuyết, sông băng, Ngàn năm trơ trọi… Ơi, Hằng Nga thương! Gặp nhau, Yêu. Mấy đoạn trường Lên đồi Mong hái xim… Đường, hỏi ai? Hoa chưa có chủ Mừng thôi Ưu đàm đợi Nở nụ cười.. Vàng khuyên… Tôi gấp cuốn tuyển tập thơ thi đàn Lạc Việt lại rồi chợt nghĩ tới bài thơ 6/8 to^i vừa chợt hiện ra : Tôi về nhìn bóng hình tôi Giữa đêm sương trắng nhớ lời thầm riêng Yêu người ngớ ngẩn du miên Giọt tan trên má, ư phiền mãi xoay Thoảng mùi hương phấn đêm nay Phòng đêm cô tịch phút giây hững hờ Tóc mai rụng xuống phím tơ Trăm năm vẵn thế lời mơ nhắc thằm Đàn ơi, sao vắng tri âm ……………………………………….. CN. Tình ơi, là cái chi chi…?? Có phải khi con tim biết đau là lúc nó đã biết rung động và hiểu thế nào là Tình yêu. Nhà thơ Dương Huệ Anh cũng không thoát khỏi vòng hệ lụy này… Chinh Nguyên | |