Số ra ngày 01/01/2008: Đông Xuân |
thơ | |||||
Thơ Ý Nga | |||||
THƠ Ý NGA TRANH CHỨC Mười ngày đánh phá quân Thanh Oai phong Nguyễn Huệ lừng danh sử Nhà Mây bay không vướng mộng Ngừng gió lại vương mơ Nên có lắm bài thơ Của em còn tâm động Đi tìm những đường ngang Vẫn còn hoài lối dọc Hành-trình vẫn dở-dang Leo hoài một Con Dốc Đường tu không đợi chờ Bụi trần lắm bợn nhơ Khổ đau còn tiếng vọng Bến Giác ai cặp bờ! Khởi điểm từ quê hương Ra biển, chọn một đường Đi vòng quanh thế-giới Việt Nam lại càng thương! Sương vờn rất mong-manh Mây trắng bay hiền lành Khổ Việt-Nam ai gánh? Mà công-lao chúng giành! Ý Nga, 6.10.2005 NÀNG THƠ Ta là em, em là ta Mộng mây, mơ gió chưa ra được… Nàng Càn khôn vũ-trụ mấy đàng? Nhân sinh một cuộc lỡ-làng văn-chương Em là chi để ta thương? Nửa đời chìm đắm. Vô Thường, Sắc Không Đêm nào cũng đọc vài dòng, Ngày nào cũng rối tơ lòng say mê Mai kia thơ có theo về Nước non chung thủy thơ đề vài câu Buồn đời trong cuộc bể dâu Bạn-bè tâm đắc để đâu chữ tình? Đêm sâu ta vẫn một mình Thắp thơ trong mộng soi hình dáng em. Ý Nga, 23.1.2005 ÐÚNG NGHĨA BẠN THÂN Người ta có núi, có rừng Có sông, có biển. Mình: dây thừng cột nhau Thân nhau xin chớ cột đau Mai kia dây đứt rời nhau nửa đường Lấy ai hát khúc Vô Thường Chữ KHÔNG ai niệm để thương niết bàn? Ðã họp ai lại muốn tan Ðã thân, phải biết gian-nan chia cùng! Ý Nga, 17.9.2004 BUỒN Tôi vác trên vai một gánh sầu Đi tìm lối thoát đổ đi đâu? Thế gian sao lắm người nham hiểm Nhật ký chia cùng được bốn câu Á Nghi, 3.10.2005 TU HAY… HÀNH! Từ vô thủy đến nay, Đã mấy kiếp? Dỡ, hay? Cửa tâm linh khép chặt, Đắm nhiễm vật dục. Say! Bao ô trược trần gian, Nộ, ái, dục… miên man, Chưa thăng hoa ái, lạc, Hạnh hỷ xả nghèo nàn. Hữu sinh, thân phàm trần, Hữu tử cũng từng… gần Đời phù sinh hệ lụy: Chữ HIẾU chưa báo ân. Viết vần thơ hữu hình Viết rồi đọc một mình Nhờ lục căn, lục thức* Ru đời bằng câu kinh. Vòng luân hồi mấy ngày? Mỗi vòng bao rủi, may? Tu sao cao lục dục? Chữ “Tu… hành” đúng thay! Ý Nga, 22.10.2006 - Lục căn: mắt, tai mũi, lưỡi, thân, ý - Lục thức: nhãn, nhĩ, tỵ, thiệt, thân và ý thức xxxxx SỐNG Nhân lành nếu đã không gieo Quả đắng sẽ gặt, dù nghèo hay sang Đường đời không lót sẵn vàng Nếu tâm không thiện thiên đàng sẽ xa Làm sao trong cõi ta bà Tạo nên thiện nghiệp, thứ tha kẻ hèn? Ý Nga, 1.10.2005 VÔ DUYÊN Gửi K. Người đời lại quất một roi Con thương, thương quá những lời Mẹ khuyên Việc nhà, việc nước chưa chuyên Cả tuần mệt-mõi, vô duyên ra vào Vô duyên nên chẳng ngọt-ngào Nằm yên không ngủ, đi chao mặt bằng Vô duyên nên chẳng siêng-năng Câu thơ tâm-sự, trắc bằng nỗi riêng Ði ra, nhớ tiếng Mẹ hiền Trở về, thấy những ưu-phiền vây quanh Lời khuyên con gói để dành Lời đau niệm Phật cho thành lời thương Cho người bờ Giác tìm đường Cửa thiên đường vẫn thơm hương mời người Ý Nga, 22.10.2004 ĐI CHÙA Chắp tay niệm Phật Di Đà Nụ cười của Phật như là hào quang. Con về giác ngộ, thiên đàng: Người nghèo dễ đến, giàu sang khó nài. Ghé vai khuân được quan tài Ngày song sinh mất. Mấy ai được làm? Nam mô… con đọc thì thầm Trang kinh thơm phức như tâm Mẹ hiền Vu Lan, hoa đỏ cài nghiêng Lòng con ấm cúng lời khuyên của thầy. Thương thay dáng Mẹ hao gầy Bao năm tần tảo vì bầy con thơ Chắp tay lạy Phật bàn thờ Mẹ ơi, con Mẹ vẫn mơ… Ngày Về Ý Nga, 21.8.2005 ĐÓA HỒNG ĐỎ Này đóa hồng Vu Lan Lần đầu tiên con nhận Để ghi lòng, Mẹ hiền Của con còn tại thế Tay run nhận đóa hồng Hiểu được nghĩa Sắc Không Hiểu được điều như huyễn Vòng danh lợi nhọc công Mẹ ơi con chưa về Đoạn đưòng dài lê-thê Đi, chưa hề trở lại Cho ngọt tình mẹ quê Bàn tay “vô thần đỏ” Phá sạch những tâm linh Nên con chẳng vẹn tình Được ở gần báo hiếu Nước mắt mẹ rơi nhiều Con lau được bao nhiêu? Vô bờ, tình của Mẹ Nhỏ nhoi, lòng con yêu Ý Nga, 21.8.2005 TU TẠI TÂM Thân kính tặng g/đ: bác Phú, chị Hiền và Mai Ghế bàn để ta viết, Với mọt là thức ăn. Vũ-trụ có phân biệt, Đều do những nghiệp, căn Tất cả đều như huyễn, Dù vạn vật hữu hình. Từng sát na biến chuyển Nên phát-triển tâm linh Vì bụi nhơ phiền não Khiến khó hiểu niết bàn, Khiến tâm người bất tịnh, Trói trong lời thở than. Làm sao đừng tạo nghiệp Quả báo vẫn… nhãn tiền. Tu tâm cho tròn kiếp, Tránh được điều đảo điên Buông dao và giác ngộ Đồ tể thành hiền lương Sống bằng hạnh đức độ “Hữu xạ tự nhiên hương” Nếu mưu cầu giải-thoát, Đừng ích-kỹ, cầu an; Đừng gian tham, tranh đoạt. Giúp đỡ người gian-nan. Có ánh-sáng tâm thức Là trực nhận Tánh Không Bán tham sân, mua đức Mọi điều sẽ hạnh thông Ý Nga, 21.8.2005 GÓP THƯƠNG Bao lần Phật đã gọi về Chết đi, sống lại, em chê thiên-đường Còn tham, hoa muốn hữu hương Nên chia cay đắng, góp thương với đời Ý Nga, 5.1.2006 HẠNH-PHÚC Bụng đói chỉ nghĩ đến ăn Hồn no là lúc biết cần tâm linh Có cháo ăn cháo, Nghèo thì tương chao, Đời vẫn ngọt-ngào Cần chi vất-vả! Anh không cần giàu Chỉ cần có nhau Ngày vui, đêm ấm Đủ nghĩa trầu cau. Sắt nóng đem áp vào đầu Sức người nhỏ bé đã đau vô ngần Xác thân không chịu lửa trần Làm sao vượt thoát bao lần lửa tâm? Lửa từ địa ngục ngàn lần Vẫn luôn nung sẵn nợ-nần đã vay. Đã vay, phải trả đủ ngày Dù bao nhiêu kiếp nay mai cũng về Cõi trần đầy những u mê Luân hồi chỉ một bánh xe chạy vòng Chánh, tà phân-biệt đục, trong Tình người, danh vọng, sắc không phải tường Tất cả rồi chỉ một phương Phật tâm rồi cũng một đường phải đi Lời ác không nhận làm gì Lời chê không để tâm, thì sẽ vui Khi vui phiền não sẽ lùi Tâm-hồn thăng tiến, đạo rồi giúp thân. Ý Nga, 7.11.2005 ĐƯỜNG TU Nữ tu má đỏ môi hồng Cho nên lắm kẻ ngồi không mơ tình; Ni cô có nụ cười xinh Bao chàng lãng tử thành tinh, vô chùa; Linh-mục duyên-dáng câu đùa Con chiên bỏ đạo quên mùa tịnh chay. Riêng anh quả thật là may Có người trần thế đời này của anh Chẳng cần ngon ngọt dỗ-dành Khỏi câu xưng tội loanh quanh cuối tuần “Nam mô” anh tụng đã nhuần ‘‘A Di Đà Phật’’ niệm thuần bấy nhiêu Thì xin anh chớ làm kiêu Tu đâu cũng thế đừng liều tấm thân Mai kia chỉ một mộ phần Ngồi chung cũng chật, nằm gần vẫn… xa Một tình hãy hưởng nhẫn-nha Đa tình đồng nghĩa đào hoa, đa… hào Hào, xu… xin để dành nào Lỡ mai khốn khó… tương chao qua ngày. Á Nghi, 8.4.2005 Hết |
|||||