Số ra ngày 01/01/2008: Ðông Xuân |
thơ | |
Ta ðến Rừng Thu lần chót thôi | |
THO TRẦN NGÂN TIÊU TA ÐẾN RỪNG THU LẦN CHÓT THÔI Ta lại về thãm chốn cũ này Rừng thu tan tác vẫn còn ðây Mà hình bóng cũ càng xa vắng Ôi nỗi ngậm ngùi, em có hay? Ta nhớ rừng thu một thuở nào Ðã cùng thõ thẩn ngắm trời cao Ðể nghe từng nhịp tim hoà ðiệu Nay ðã mờ xa tận mãi ðâu!! Ðứng giữa rừng thu thổn thức nghe Ve sầu tấu khúc khắp sõn khê Nhýng mùa thu trýớc không về bữa Ðể lá vàng thêm, thật não nề! Ta ðến rừng thu dù biết rằng Chẳng niềm hy vọng “có gì chãng”? Thế mà vẫn thấy lòng sao xuyến Tê tái triền miên ai biết chãng? Trời ở rừng thu nghe vắng xa Chân mây khuất bóng dáng quê nhà Bao nãm ðã biết bao hờn tủi Cùng kỷ niệm này thật xót sa! Ta ngắm trời mây nuống thẹn lòng Bao nãm quanh quẩn với chờ mong Tình quê tình nýớc dù son sắt Một chút thân tàn, chẳng cậy trông! Ta ðến rừng thu lần nữa thôi Thà rằng ôm mãi kiếp chia phôi Ðể không nghe khúc thu sầu nữa Dù nhớ dù thýõng cũng muộn rồi! Ta trả rừng thu theo bóng em Chỉ xin giữ lại phút say mèm Từ nay không ðến rừng thu nữa Với kỷ niệm xýa ta cố quên! TRẦN NGÂN TIÊU |
|