Số ra ngày 01/01/2008: Đông Xuân |
thơ | |
Nơi Về Phương Đông | |
NƠI VỀ PHƯƠNG ÐÔNG Ở đó bình minh giống ngọn cờ trải dài Hy Mã tuyết như mơ Quê Hương không thấy còn biên giới chỉ có lòng vui ta với thơ ! Ở đó không còn câu hỏi nữa hoàng hôn đã hóa lá cây rừng màn vương khép chặt đời băng giá ta ngắm hình ta thấy dửng dưng ! Ở đó ta về lại tuổi xuân vòng tay trống vắng nỗi bâng khuâng mạn đà la nở xanh màu khói những đóa sen thơm ngát tuyệt trần ! Ở đó dấu chân và dấu lệ không còn ấn tượng của tâm tư tiếng chuông rung mỗi lần ta thở mắt nhắm mơ hồ một giấc trưạ.. Về đó nghe anh ! về xứ Phật trăm năm rớt hết phút giây thừa những cơn đau đớn coi là bụi rốn với nhau liền tiếng võng đưạ.. tổ quốc không là cơn mộng ảo Quê Hương nhìn xuống thấy năm châu những đường biên giới không là núi biển cuối chân mây nhạt nét sầụ.. triệu triệu năm rồi câu Ðịnh Mệnh : phồn hoa sáng rực -mặt - trời - soi ! nơi ta đứng lại ngày không tắt đêm ấm và êm ở tiếng cười ! Ở đó ta về vun ước nguyện cho bền muôn thuở cõi Giang Sơn lụa đào em trải Nam cùng Bắc cho thắm môi người mãi nét son... Huệ Thu |
|