Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |
Chuyến Chót | |
CHUYẾN CHÓT Hãy đi chu tất đường này Càn khôn một túi chửa đấy ước mong Tử sinh chia cắt đôi dòng Chát, chua, bùi, ngọt chưa đong đủ hồn Nửa nằm nhiễm bóng hoàng hôn Nửa phơi huyên náo, ngóng nguồn sương mai Hãy chơi, chơi trọn canh bài Búng cho tròn tít con quay cuối đời Gửi lòng kết ước đôi nơi Cưới xin son trẻ, tiếc người nghĩa trang Tôi đi mua nắng huy hoàng Về nung thành ngọc thành vàng cho tim Lửa đời luyện thép rèn kim Thép già biết chảy khi chìm mến thương Hãy đi xao xuyến đoạn đường Trước khi về nghỉ chiếc giường âm u Nong trí thức, nơi tiếp thu Chắt men rút cốt đắp bù công sinh Chúng ta giống vật tài tình Biết nâng kích thước đời mình lên cao Ghép tim, chia sẻ tế bào Hân hoan đóng góp máu đào cưu mang Tôi xin ký thác ngân hàng Gian truân còn chút ngọc vàng châu thân Sách đời dầy nghĩa nhân luân Văn hay ý đẹp đánh vần dạy tôi Quán vui chén đứng, chén ngồi Xứ buồn lòng cũng bồi hồi lân la Dẫu là điệp khúc thường ca Tử sinh vẫn một parabon đời Sao tôi mắt vẫn sáng ngời Khi nghe rộn tiếng nhạc mời hồn lên Lên, lên ráp nối phi thuyền Ghép chung trí tuệ, nối liền cảm thông Hãy đi bốn biển tang bồng Kết cho bền mối tương đồng năm châu Nghe châu Mỹ, ngóng châu Âu Dưỡng nuôi nhân bản, đỡ đầu hành tinh Hãy đi đan nối tâm tình Dấn thân vào chuyến viễn chinh màu hồng Khẳng khiu một nhánh xương rồng Giữa sa mạc cát vẫn nồng nhựa say Hãy đi son sắt phận này Ấp ôm nồng nhiệt tới ngày lạnh quên CUNG TRẦM TƯỞNG (Trích trong Ðặc San Chu Văn An Toàn Cầu Tháng 8/2004) |
|