Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |
Quỳnh Hoa | |
QUỲNH HOA Em không nói, Nhưng lời thơ vẫy gọi. Những tự tình vang vọng tới mê cung, Từ đêm ấy, anh về mơ chăn gối. Một thoáng nhìn nhau mà thương nhớ vô cùng. * Em đứng đó, Bóng ngả dài trong đêm tối. Tình mấy lối? Mà Em bối rối... Lòng hoang mang, Từ thủa hồng hoang. * Ðêm rất sâu, Em muốn về đâu? Ðời hữu hạn, Ly rượu hồng chưa uống cạn. * Em tiểu thuyết mơ hồ trang giấy, Ðể lòng anh sao xuyến kiếp phù sinh. Ước gì vớt được trăng ngày ấy, Thủa mới quen, Em chưa khóc một mình. Một buổi thu về, lá hoa run rẩy Ðêm hoang vu lời vàng đá lênh đênh. * Anh không về như người nô lệ tình dục, Hay tình nhân chờ em phủ phục. Mà như ông Nghè cưỡi ngựa vinh quy, Ðể Em đưa tới cuối đường đam mê. * Nếu Tình Yêu đến từ trái tim, nhịp thở Và Em như một loài quỳnh hoa trăm cánh nở. Anh chẳng tìm đâu trái cấm Thiên Ðường, Khi ôm Em vào lòng với Hạnh Phúc, Tai Ương... VIỆT BẰNG Trích Ðặc San CHU VĂN AN TOÀN CẦU 08 - 2004 |
|