Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |
NGƯỜI KHÁCH LẠ | |
NGƯỜI KHÁCH LẠ Từ khi biết yêu, Em trở thành một con diều. Chót vót Trên trời xanh, Nghe tiếng tim mình, Như tiếng sáo. Có khi bay ngang đỉnh núi, Ngả nghiêng đôi lần. Và cao ngạo, Nhìn lũ người bé nhỏ, Dưới trần gian. Từ sáng sớm, Sương mai, Trên thảm cỏ giăng đầy, Ðến trưa hè rất nắng. Con diều tham vọng, Vượt tầng mây. Không gian này sao quyến rũ? Với những chùm sao lấp lánh giải Ngân Hà, Và cảnh Thiên Cung vô cùng rực rỡ. Dường như đám cưới bầy Tiên Nga, Mà Diều Em còn lạc lõng, Cuối trời xa. Bỗng dưng trời nổi gió, Con diều quay cuồng theo giông cuốn... Biết đến bao giờ? Tôi trở lại cánh đồng xưa Ðể nghe con diều vi vu tiếng sáo. Tôi như người khách lạ, trên đường chiều trăm ngả. Cầm sợi giây, Mà chưa giữ được Con diều. VIỆT BẰNG |
|