Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
trình bày/góp ý | |
CẢM NGHĨ VỀ "THIÊN NIÊN KỶ MỚI.." CỦA DHA.. | |
CẢM NGHĨ VỀ THI PHẨM “THIÊN NIÊN KỶ MỚI, ĐỘC HÀNH, TA VUI!” của Dương Huệ Anh. Cao Mỵ Nhân Thường tôi ít khi đọc kỹ những bài Tựa, những bài Bạt của quí vị in trước va sau những tác phẩm văn, thơ. Lý do tôi muốn được giữ nguyên vẹn cảm nghĩ của mình về cuốn sách mà tác giả đã trao tặng, để được thưởng thức trung thực hơn, vì nếu đọc Tựa hay Bạt ,tôi sẽ lười biếng suy tư trước những dòng văn, thơ mà có thể mỗi người chúng ta khám phá ra được nét đặc biệt của tác phẩm ấy. Thế nhưng lần này, nhà thơ cao niên Dương Huệ Anh có nhã ý dành cho tôi mục giới thiệu tác phẩm “ Thiên Niên Kỷ Mới, Độc Hành, Ta Vui”một tập thơ dày như cuốn truyện dài, khởi sự viết từ 1-1-2003 tới 31-12-2003, đúng một năm, giống như cuốn Nhật ký Thơ và được phân phối không đồng đều trong suốt 12 tháng , nghĩa là tháng nào cũng làm thơ, khiến tôi phải đọc kỹ thi phẩm trên hơn, kể cả Tựa và Bạt. Với số lượng bài thơ cao nhất ở tháng Giêng là 57 bài, và thấp nhất ở tháng 9 là 5 bài, còn thì cứ trung bình ở mức mười mấy, vài ba chục bài cho mỗi tháng. Sau khi đọc tổng quát thi tập TNKMDHTV, thấy được phần nào nội dung tập thơ, tôi tẩn mẩn làm một kết toán nhỏ, thử xem cuộc độc hành của nhà thơ DHA trên đường trường thiên niên kỷ mới vui vẻ, hứng thú (như) thế nào.Thì thấy 6 tháng đầu nhà thơ có vẻ rất hăm hở, đã viết được 203 bài, qua 6 tháng sau số thơ trước tác chỉ có 88 bài thôi. Như vậy, ta thấy cuộc vui nào, hành trình nào của thế nhân cũng xung mãn, lạc quan trong giai đoạn đầu, nhưng qua giai đoạn kế tiếp thì có lẽ sức người có hạn, sự mệt mỏi, đôi khi buồn nản..đã là một phần khiến thế nhân bỏ cuộc.. Nhưng với nhà thơ Dương Huệ Anh thì lại khác, ông đã tìm ra moat Chân Lý Sống mới, đấy là nguồn vui trong cuộc độc hành trước mặt. Nhờ đó, nhà thơ đã hoàn tất toàn tập TNKMDHTV, trong đó chứa đụng biết bao nhoiêu là hình ảnh đẹp , kỷ niệm vui nhiều hơn buồn, tươi mát hơn là khô héo… Xin trích ra đây bài thơ cuối tập, bài kết gần như tóm gọn nội dung, nên tựa đề thơ được dùng đạt cho tên sách : Thiên Niên Kỷ Mới, Độc Hành, Ta Vui. Yêu Em, Đâu phải vì em Trên đời, đẹp nhất (hay) có duyên nhất đời.. Đối với các thi nhân khác, thì Nàng Thơ phải đẹp, xinh, có duyên mới chiếm ngự được tâm hồn nhà thơ, còn với Dương Huệ Anh, lại không cần em thơ phài đẹp, xinh, duyên dáng lắm, nên: Thương em, Ít nói, ít cười, Thông minh, cứng cỏi Tính trời, biết sao! Nàng Thơ mẫu mực của Dương tiên sinh that là khuôn phép, có thể là còn khó tính nữa! Hai đoạn thơ tiếp chỉ để diễn tả hai mối tình, trong số hàng mấy chục mối tình của ông, nhưng có thể đây là mấy mối tình đậm đà nhất, moat ở Ninh Kiều-Cần Thơ, và nay ở xứ Hoa Lanphương trời Tây. Qua đoạn thơ áp chót thì : Là duyên Là nợ quỉ ma Cứ yêu, Chẳng đợi người ta yêu mình! Tuy nhiên (và thực ra), Nàng Thơ của Dương Huệ Anh ở đây, mang một nhân dáng tổng hợp của nhiều nhân dáng đã đi qua đời ông, khiến họ Dương phải thốt ra nó là duyên nợ quỉ ma, đã đeo đẳng nhà thơ, buộc ông cứ phải cầm bút viết lời tán tụng nhừng hình ảnh ma quỉ ấy mãi. Nói như thế cũng có nghĩa là, nhờ chúng,-nhờ họ- những mối tình tản main trong đời này, đã tạo thành một nguồn thơ bất tận cho nhà thơ, khởi sắc vần điệu, viết miên man không nghỉ, nói tóm, về một góc cạnh nào đó, có lẽ nhà thơ phải cảm ơn họ mới đúng. Kết thúc bài và tập thơ TNKMDHTV, là đoạn thơ thổ lộ,bộc bạch hết tâm tình của nhà thơ: Hoàng hôn Tím ngắt môi tình, Thiên niên kỷ mới, độc hành, ta vui! Thật khổ, hay thật sung sướng với một thi sĩ đã cổ lai hi mà còn biết bao nhiêu hình ảnh đẹp đẽ vây bủa, đến nỗi đời đã hoàng hôn, môi tình đã tím ngắt mà còn yêu đương vương vất.. Bởi thế, nhà thơ Dương Huệ Anh đã hoan ca, hỉ xả, tự tha thứ cho mình,cho người (những Nàng Thơ yêu thích ông qua thơ ca, email, internet vv..) để vỗ bụng cả cười, đơn lẻ, độc hành trên đường thiên niên kỷ mới, thảnh thơi, ung dung, chẳng ngán gì, ngại ai.. Toàn tập thơ viết theo lối diễn đọc, gọi là thơ mới kiểu trẻ trung, không cần thiết vần điệu, hoặc giả ngắt những dòng thơ ra cho phù hợp với nộ, hoặc giả ngắt những dòng thơ ra cho phù hợp với nội dung. Thi sĩ Dương Huệ Anh, người tự chọn cho mình moat danh xưng là Độc Cô Cửu Kiếm. Độc cô hay cô độc tất nhiên là đơn độc, còn Cửu Kiếm là chi đây? Sao không Bát kiếm hay Thập kiếm, vv kiếm mà lại Cửu kiếm, nếu có hỏi ch8a1c ông chỉ cười xòa: -Thì Cửu kiếm là cửu kiếm thôi! Vậy nhà thơ Dương Huệ Anh, người lữ hành cô độc mang tới 9 thanh kiếm đi trên đường thơ thiên niên kỷ mới, không bằng hữu, tiểu đồng theo cùng, e bận rộn, vướng víu chăng? Cửu kiếm chắc phải làm bằng giấy bồi, nhựa plastic..chứ nếu bằng kim loại e nặng quá đấy! Sau khi đã trang bị cho mình 9 thanh kiếm báu, với tấm long yêu thơ bất tuyệt, nhà thơ họ Dương tha hồ đọc thơ mình moat cách sảng khoái, như ca sĩ haut nhạc RAP, ngôn ngữ thơ DHA tuôn trào như nhạc RAP sinh động, hồn nhiên. Song, tác giả đã làm thơ từ tuổi trẻ học trò, nên xen kẽ trong thi tập vẫn thấy những bài bát cú, that ngôn, Đường luật nghiêm chỉnh..chứng tỏ nhà thơ vẫn tôn trọng thể (thơ) cổ điển, trân quí nguyên tắc đẹp xưa. Thơ RAP chẳng qua chỉ để diễn tả cho linh hoạt , và số lượng thơ có thể phong phú hơn. Tôi xin trân trọng giới thiệu cùng quí vị bằng hữu, độc giả, nhà thơ Dương Huệ Anh, người mang chiếc nơ hồng, nối liền hai thế hệ già, trẻ ..qua những bài thơ tình, chuyên chở nhiều cuộc tình diễm lệ..trên đường thiên lý cuộc đời thiên niên kỷ mới hôm nay. Hawthorne, 15/6/2005 Cao Mỵ Nhân | |