Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |
Trích Thơ Tâm Thọ | |
THƠ TÂM THỌ SUY LUẬN III Khai minh chiếu triệt ta bà giới Nhất thiết chúng sanh cộng nhất gia Ðỗ quyên ơi ! Chúng ta cùng tâm sự Tôi não nùng khi nghe tiếng anh than Giữa đêm trường, trăn trở nhớ mênh mang Lời trầm bổng, quyện đau thương quốc quốc ! Bớt thù hận và cũng đừng ray rứt Bởi cơ trời, ai níu được thời gian Thật huy hoàng, và cũng thật vinh quang Trên đất Mỹ, thơm mùi hoa Lạc Việt Khó vô cùng !! Nghe âm thanh ríu rít Nhưng giờ nầy như thấy lật bàn tay Thắp cây nhang, xin cúng nửa bên này Còn phân nửa, cúng giang sơn quê Mẹ Cây lớn lên, cây nương vào cội rễ Hoa đủ màu nhờ phước ấm Tiền nhân Móng không sâu, lầu sẽ đổ từng phần Gốc không vững, chắc gì cây đứng mãi Lòng nhân đạo xứ này, nhất thế giới Thương chúng sanh bằng thiết thực lương tri Và con người không dị biệt, phân ly Ðủ màu áo, màu da hay tôn giáo Ðèn Việt Nam bùng lên nguồn sáng tạo Dựng cơ đồ, đôi tay trắng niềm tin Tin tâm mình, là dân tộc thông minh Ðủ lông cánh, xin nhớ về đất Tổ. San Jose, 16-6-2002 SUY LUẬN IV Bầu trăm trứng Sinh trăm thai Cha Rồng mẹ Tiên không đoàn tụ Lên non xuống biển chia làm hai Bầu trăm trứng nguồn khai nguyên Tiên Tổ Con tự hào qua truyền thuyết Long-Cơ Sinh trăm thai phân nửa dựng cõi bờ Còn phân nửa theo cha nhìn Ðông Hải Cha Rồng mẹ Tiên cơ trời biến đổi Mảnh chăn chung đành cắt đứt làm đôi Luật nhân duyên không qua khỏi lưới trời Vòng lẩn quẩn quay quanh như nhật nguyệt Các triều đại đều không ngoài học thuyết Quân, thần, phụ, tử tận hiếu, tận trung Chỉ lư hương, mà bảo vệ đến cùng Hình chữ S từ Nam Quan Châu Ðốc Duyên tiền kiếp đã mấy lần ray rứt Quả và nhân nối tiếp mãi ngày nay Văn hóa phương Ðông, khoa học trời Tây Khó gặp gỡ, và cùng nhau thống nhất Vòng dịch lý đã tìm ra sự thật Ðiểm cuối cùng là vũ trụ không gian Hai bảy năm sau, tạm biệt quê hương Con của mẹ, hàng ngàn tay tuấn kiệt Tổ Quốc ơi ! Không có gì thua thiệt Luật bù trừ tạo hóa quá phân minh Bạn hay thù cũng chỉ tại tâm mình Nhưng đạo lý khuyên ta nên hỉ xả Sanh và tử không ngoài ra hơi thở Vòm trời xanh là thân thuộc bà con Giòng giống Lạc Long, tuyệt đỉnh thông minh Gắng tu đức, để trường tồn vĩnh cửu. San Jose, 22-6-2002 MẸ VIỆT NAM Cây đa bến cộ còn lưa Chiếc cầu được bắt, đò xưa vứt rồi. Kính lạy Mẹ, bên ni bờ đông hải Con vui mừng đã thấy đất trồng sen Khó vô cùng vì lớp sống chưa quen Tuy vất vả nhưng tâm hồn thanh thản Khoa học trời Tây, nằm trong tam tạng Ðọc Hoa Nghiêm thì thấy rõ cội nguồn Tính cần cù nhẫn nại của Ðông phương Ði chậm rãi nhưng vô cùng chắc chắn Hoa sen đẹp, chọn từ nhân gieo xuống Cần vun bồi, tưới nước với bắt sâu (a) Hương tuy thơm, lưu giữ mãi ngàn sau Tìm cho được, nơi an toàn kho chứa Góp tay lại, dựng cơ ngơi đồ sộ Vì tương lai, của mỗi một chúng sanh Báo thâm ân nhất định phài hi sinh Ðem trung đạo, hòa tan trong Sự sống Biển tịnh thất làm thành nơi Tự viện Tuyển Phật trường để có được khôi khoa Ðạo pháp mênh mông nhất định đến bờ Tâm lý học, không gì hơn Tịnh độ Ơn cha mẹ, ơn thầy và Tiên tổ Ơn chúng sinh, ơn Phật và Quốc vương Hiện thực mỗi người đều có tình thương Gom nó lại, cùng vun cây đất mới Bà con ơi, Phước nhiều đời để lại Quê hương này, mình đang sống văn minh Trong văn minh, nếu có chuyện bất bình Tâm hỷ xả, đem từ bi trải xuống a: Sư tử trùng, thực sư tử nhục San Jose ngày 30-8-2003 TÂM THỌ |
|