Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
văn | |
MỐI TÌNH COMPUTER | |
MỐI TÌNH COMPUTER Huyền Thương Trời tháng 6 mà sao khó chịu lạ! Vẫn nắng đẹp nhưng hễ cứ bỏ áo ngoài ra là thấy gây gây..ớn lạnh. Minh nhìn ra ngoài, mấy cây tùng lớn, cao cả 40 bộ, cành lá xum xoe đang vật vã uốn mình dưới sức gió. Minh gật đầu: À ra thế ! Bỗng điện thoại reo..Minh ngần ngại, không muốn nghe, tự nhủ: Lại mấy ông, bà salemen..Còn sớm mà ! Ðể họ nói vào máy..được rồi! Nhưng, sau đó vài phút, điện thoại lại reo. Và như có linh tính, Minh bước vội vào phòng trong, mở nút nghe (bởi nếu reo 4 lần mà không ai nhấc lên), máy-trả-lời sẽ tự động làm việc. Vừa hắng giặng alô, đã nghe tiếng ồ ề ..quen thuộc của ông bạn già-mà-trẻ: -Thế nào? tập san XT kỳ tới đủ bài chưa? Bao giờ đưa layout để moi còn liệu.. -Chưa, ông ơi, mới được 50%! -Tại sao? Yếu quá vậy! -Thì ..tại mấy ông, bà cộng-tác viên ..chứ ai nữa! -Thực ra..thì thiếu phần nào? -Truyện ngắn, ông ơi! Ai cũng nhận cả..cuối cùng thì (quên hay lười, chưa biết!) -Thì..ông thay thế đi! -Biết viết cái gì đây? Cái gì cũng muốn viết.. -Ðem câu chuyện Mối tình Computer ra viết đi, đâu cần hư cấu ..! -Ừ, để nghĩ xem.. -Còn nghĩ gì nữa! Viết đi kẻo không kịp. Moi sắp đi vacation đấy! Minh hoảng hồn, vội cắt: -Thôi được, ông cho tôi vài bữa! Và, cúp máy. ..Chuyện tình Computer, nếu có thể gọi thế, bắt đầu cách đây khoảng 10 năm. Do thúc đẩy của TVL, người bạn vong niên, Minh lại phải xông vào làng báo (không phải lần đầu tiên, vì thực ra, thủa còn học trò, anh đã viết ..gửi bài lăng nhăng cho mấy tờ nhật báo ở ngoài Bắc-Việt Nam). Lúc này, báo chí Việt tỵ nạn đã tiến bộ hơn, vì có nhiều software tiếng Việt (như VNI, VNU..) được tung ra thị trường, bài vở không còn phải bỏ dấu bằng tay như thời gian trước..Nhưng với Minh thì tình trạng không thay đổi, vì từ lâu lắm, từ hồi ở Việt Nam, Minh chỉ biết dùng máy đánh chữ để viết bài..kể ra cũng đã tiến bộ rồi, vì cho đến năm 2002, còn nhiều tác giả vẫn viết bài bằng tay. Tòa soạn phần lớn ở vùng xa, nên khi đánh bài xong là phải dùng máy Fax để chuyển đi, nhiều lần..chủ nhiệm, chủ bút kêu quá trời..vì bài nhận qua fax mờ nhạt quá đọc không nổi. Một buổi đến thăm tòa báo bạn ở địa phương, Minh gặp cô Thúy Quyên. chủ nhiệm..và có cảm tình ngay, vì không những cô trẻ, đẹp, duyên dáng, lịch thiệp..lại tốt bụng quá đi. Trong khi vui vẻ trao đổi truyện bài vở.., nhân tiện Thúy Quyên hỏi Minh sử dụng phương tiện nào để viết bài, và lẽ dĩ nhiên anh không giấu giếm, cứ báo cáo thực tình. Thúy Quyên cười và đề nghị anh nên dùng computer thay cho máy đánh chữ, và ngỏ ý sẵn sàng cho anh mượn máy đem về nhà sử dụng. Thấy Minh có vẻ lừng khừng.., Thúy Quyên cười cởi mở: -Dễ dùng lắm, ông à! -Thế ư? Minh có vẻ chịu.- Thú thực, tôi chậm chạp lắm! - Không sao, mới đầu hơi lạ, nhưng sau quen đi. Vào đây ông! Thúy Quyên kéo tay Minh vô phòng biên tập một cách tự nhiên..và anh líu díu đi theo người đẹp, mùi hương xạ từ đâu thoang thoảng quyến dũ-, bụng nghĩ: Có mất gì đâu ! Khi ra về, cầm bản copy software tiếng Việt mà Thúy Quyên giao cho, (Minh không mượn máy vì ở nhà đã có), Minh lúng túng cảm ơn, như không muốn rời bàn tay thon mềm và ấm của cô chủ nhiệm trẻ tuổi. Tuy nhiên, phải mấy tháng sau đó, anh mới bắt đầu tập dùng computer vì nhận thấy đánh bài bằng máy chữ rất bất tiện và bị (bà chủ nhà) than phiền mãi là ồn quá, nhức đầu. Thực sự, khi mở máy ra, Minh không biết phải bắt đầu như thế nào, những lời chỉ dẫn lúc trước của cô chủ nhiệm trẻ, đẹp đã quên hết rồi. Minh đành gọi con nhờ bảo hộ, nhưng bọn trẻ biểu diễn nhanh quá, khi chúng làm xong thì anh cũng không còn nhớ được bao nhiêu. Hỏi đi hỏi laiï chúng thì phiền mà cũng tự thấy ngượng ngùng, nên anh cứ đánh bừa đi, khi nào gặp trở ngại (luôn luôn), mới kêu cứu; tình trạng kéo dài cả năm mới có thì giờ (tự) học và dò hỏi thêm..kết quả rất hạn chế. Lần đầu tiên đánh được bài qua Word 6, Minh thân đem ra tòa soạn đưa tận tay cho Thúy Quyên và nhận nụ cười khen ngợi của cô chủ nhiệm trẻ và tốt bụng. Minh cầm tay cô, muốn tỏ lòng biết ơn bằng một nụ hôn ..nhẹ nhàng, nhưng bất chợt có bóng người đi tới..Thúy Quyên rụt tay lại, nhìn anh bằng đôi mắt ướt long lanh.., khẽ nói:- -Ðược rồi, ông ạ! Hơi thở nồng nàn mùi thơm còn quyến luyến bước chân Minh khi bước lên xe.. Vài tuần sau, Minh viết bài thơ Thơ và Computer ghi lại tâm sự của mình và gửi người đem ra tòa báo; sau khi đọc, cô chủ nhiệm đã cho đăng ngay trong số mới nhất. Mối tình computer nẩy nở từ đó..cho đến nay.. ..Ghé nhà lấy bản thảo câu truyện ngắn, Sinh đọc qua và hỏi ngay: -Chuyện có thật à? Bịa ra phải không?.. -Chuyện có thật đấy, chỉ tô điểm thêm chút ít.. -Làm sao tin? Có bằng chứng không? -Ông khó tính quá! Thôi được, có thể cho ông xem những bài thơ tác giả mới làm (không kể những bài năm trước), liên quan đến chuyện tình này. OK. ? -OK. Huyền Thương | |