Số ra ngày 01/04/2006: Đông Xuan 2006 |
thơ | |||||
Trích Thơ Hoàng Mỹ Hương | |||||
THƠ HOÀNG MỸ HƯƠNG THÁNG TÁM QUA RỒI Họa bài Tháng Tám Gửi Anh của Hoàng Lan Chi Tháng tám qua rồi em biết không ? Nắng bay theo cánh phượng xưa hồng Ðể cho mây xám về giăng mắc Ngơ ngẩn bên thềm cúc trổ bông ... Tháng tám qua rồi em biết không ? Bâng khuâng lá úa gót em hồng Hoàng hôn chốn cũ mênh mang tím Tưởng tiếc chi mà lạnh mấy đông ? Tháng tám qua rồi em biết không ? Cung tơ lưu luyến chút duyên nồng Gương xưa, đập vỡ, mong tìm bóng Phím cũ, buông chùng, dõi nhớ mong ... Tháng tám qua rồi em biết không ? Ngàn xưa ai hẹn ước tiên rồng ... Vành trăng còn đó từ thiên cổ Chứng kiến đổi dời trong cõi không ... Tháng tám qua rồi em biết không ? Duyên chăng câu nghĩa vợ, tình chồng ? Hay ta mãi sống trong hư ảo … Vạn kiếp đem sầu thả trước song ? NGÀY MỚI Lóng lánh đầu cành thả giọt sương Ðón bình minh đến cõi vô thường Tách trà buổi sớm, từ bi vị Tia nắng ban mai, bát nhã chương Tung cánh cửa đời chào tuệ trí Mở đôi tay thế nhận yêu thương Bắt đầu tất cả như ngày mới Vẫn đấy, ngoài sân hoa ngát hương ... Hoàng Mỹ Hương - 240603 Ðoản Khúc Một chiều tôi ra bãi cỏ Nhặt cánh thơ rơi Thấy mây ngừng trôi Thấy ngôi sao hôm đơn độc bên trời ... Thấy mắt em tôi buồn vương nơi đó... Một đêm tôi choàng tỉnh giấc Bước vào vườn xưa Thấy ngọn trúc thưa Thấy quê hương tôi với những hàng dừa .... Thấy qua ánh trăng những gì còn mất ... Một sáng tôi mở tung cửa Ðón ngày hạ sang Thấy mưa bay ngang Thấy bên lưng trời gió vẫn lang thang Thấy nắng thoáng về như lời đã hứa ... hmh DUYÊN Mọi việc tưởng chừng rất ngẫu nhiên Như tia nắng sớm đến ngoài hiên, Hay mây lãng đãng trên trời rộng, Hoặc gió lang thang giữa cõi riêng ... Biết có bao lần vui hội ngộ ? Ngờ chăng những lúc khóc cô miên ? Dừng đây, lặng lẽ nhìn chân tánh Tất cả bắt đầu, một chữ: duyên ... (06-16-03) SAU MỘT CUỘC RONG CHƠI (08/06/2003 ) (Kính gởi sư chú Không Huệ, trước giờ chia tay ...) Ta đến từ muôn ngã Sẽ về cùng một nơi Khi tứ đại tan rã Sau một cuộc rong chơi … Anh đối diện vô thường Thản nhiên và tự tại Tôi vẫn còn nhớ mãi Nụ cười không vấn vương . Anh vướng bịnh trầm kha Ðã từ bao năm qua Nhưng không hề thay đổi Lòng thương mẹ thiết tha ... Ngày phải vào bệnh viện Anh thưa mẹ: việc xa Quân y vùng chinh chiến Chắc lâu mới thăm nhà ... Nếu mai ... anh ra đi Ðôi dép anh còn đó Thì mẹ già sẽ ngỡ Anh về như mọi khi ... Chiều nay anh lặng thinh Ánh mắt thay lời nói Bạn bè đã không hỏi Hiểu nhau qua lời kinh . Nào có phải biệt ly Anh chỉ là người trước Và chúng ta lần lượt Ðâu có khác nhau gì ? Ta đến từ muôn ngả Sẽ về cùng một nơi Khi tứ đại tan rã Sau một cuộc rong chơi .. . HOÀNG MỸ HƯƠNG (19-07-03) |
|||||